Sự việc trong quan trường nhiều khi sẽ không bao giờ chọc phá ra, chỉ đến đúng điểm là dừng, chỉ như vậy là quá đủ. Cũng chỉ có nhân gian cãi nhau mới mắng ra tất cả điểm xấu của nhau, có thể dùng mọi thủ đoạn mà thôi.
Lưu Nham Phú thấy vị phó chủ tịch thường vụ trẻ tuổi kia nói chuyện với mình luôn tỏ ra cực kỳ bình tĩnh không chút sợ hãi, tự tin ung dung, điều này là hắn sinh ra cảm giác mặc cảm, so sánh với người ta thật sự là chênh lệch quá lớn.
Lưu Nham Phú là người từ tuyến trên xuống đây tạm giữ chức, tất nhiên hắn cũng khong phải là một người cô đơn không bối cảnh. Tất cả những người có thể lên đến cấp phó ở thành phố, có ai không có cây lớn sau lưng? Đã đến vị trí lãnh đạo cấp thành phố thì cũng không nên ỷ người sau lưng mà hoành hành ngang ngược, càng phải biểu hiện quy củ, những gì nên tuân thủ phải tuân thủ.
Tiết Diệu Tiến là người biến thành phố Đông Bộ thành địa bàn cực kỳ rắn chắc, người này là bí thư thị ủy nhiều năm, đã làm cho thành phố Đông Bộ này không còn khe hở nào có thể chui vào, nhiều năm qua luôn nhất trí đối ngoại. Hơn nữa chủ tịch Nhâm Xương Bình là người được bí thư Tiết Diệu Tiến đề cử, bây giờ mới có địa vị cao vời như vậy, thế cho nên Tiết Diệu Tiến căn bản là nói gì nghe nấy. Thậm chí sau lưng Tiết Diệu Tiến cũng không phải không có người, vì thế mà lực khống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2072932/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.