Hội nghị thường ủy hôm nay có vẻ không giống ngày thường, vì đề tài thảo luận quá nhạy cảm. Từ lúc bắt đầu hội nghị thì lãnh đạo đứng đầu tỉnh ủy đã nổi nóng la mắng, điều này làm cho tâm tình mọi người rất đè nén, rất cần được thả lỏng, vì bảo trì một thái độ phù hợp như vậy cực kỳ phí cân não. Dù các vị thường ủy ngồi trong phòng cảm thấy rất mất tự nhiên, thế nhưng tất cả cũng không ai nói ra nói vào, không ai dám chạy ra ngoài hút điếu thuốc hít thở không khí, vì lúc này mặt Nhiếp Hạ Quân thật sự còn đen hơn cả đáy nồi.
- Được rồi, phê bình hay không cũng là như vậy, tôi cũng đồng ý với những nhân tuyển được khảo sát lần này, nếu nói phê bình thì người đầu tiên cần phê bình chính là chúng ta. Nhưng bài học ngày hôm nay thì chúng ta không nên tái phạm. Trưởng phòng Hứa, sau khi qua về anh cho ra một kế hoạch, cần phải nắm chặt công tác xây dựng và kiến thiết tư tưởng tác phong của các đồng chí cán bộ.
Nhiếp Hạ Quân lúc này khá tỉnh táo, lão khẽ phất tay cho trưởng phòng Hứa được ngồi xuống.
Hào Nhất Phong nhìn Nhiếp Hạ Quân lúc này đã bao phủ khí thế của mình lên khắp hội nghị thường ủy, trong lòng sinh ra chút khổ sở không nói nên lời. Lão vốn cũng có thể đứng lên phát uy như bí thư Nhiếp, thế nhưng sự việc liên quan đến Hoắc Tương Nhiễm lại chĩa đến Lâm Mộc Dương. Dù không có người xác thực điều này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2072899/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.