Lâm Thụ Cường cực kỳ đi theo câu nói "người không vì mình trời tru đất diệt", dù lợi ích của đơn vị bị ảnh hưởng nặng nề nhưng trời sập có lãnh đạo chống đỡ, chỉ cần mình bình yên, lợi ích bản thân không bị xâm phạm, sự việc không làm mình khổ sở khốn khó, như vậy thì có liên quan gì đến mình? Thế là hắn cảm thấy đây thật sự chính là một sự kiện cực kỳ vui sướng, dù sao thì người chịu đả kích nặng nề nhất vẫn chính là Vương Tử Quân.
- Sự việc chưa đến lúc cuối cùng thì không thể cho ra định luận.
Đây chính là lời nói của Vương Tử Quân với tên cán bộ phòng lao động thương binh xã hội đến đưa thiếp mời, bây giờ tên cán bộ kia đã truyền lời nói của Vương Tử Quân ra khắp văn phòng tỉnh ủy. Hiện tại đang tổ chức hội nghị thường ủy, tất cả gút mắc sẽ sắp kết thúc, dù người của tỉnh đoàn sẽ không vạch áo cho người xem lưng, thế nhưng Vương Tử Quân nói ra một lời như vậy cũng sẽ trở thành một câu chuyện cười cho người ta vào những lúc trà dư tửu hậu.
Hội nghị lần này có thể nói là hội nghị ban ngành ngắn nhất từ trước đến nay, sau khi nói xong những lời sắp xếp thì xem như tan cuộc.
- Bí thư Vương, tối nay anh có rảnh không, tôi mời anh uống vài ly.
Hoắc Tương Nhiễm đột nhiên đứng lên rồi mời Vương Tử Quân, hắn tỏ ra cực kỳ chân thành. Tất cả mọi người đều cảm thấy Hoắc Tương Nhiễm có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2072891/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.