Trình Vạn Thọ an ủi như vậy cũng làm cho Cát Trường Lễ cảm thấy thoải mái hơn, oán khí trong lòng cũng không còn.
Ngay cả Dương Độ Lục cũng phải muối mặt đến cầu hòa với người ta, mình chỉ là một nhân vật nhỏ thì cho là gì?
Nhưng nghĩ đến tên khốn kiếp họ Vương làm cho bọn họ mất mặt thì trong lòng sinh ra cảm giác phẫn nộ, đồng thời cũng có chút sợ hãi. Tên cán bộ thanh niên kia mới hơn hai mươi tuổi đã bước vào cảnh cửa cấp phó phòng, hơn nữa lại bóp chặt cổ của Dương Độ Lục, Hào Nhất Phong và Tề Chính Hồng. Loại người ra tay mạnh mẽ hung ác, tâm cơ âm trầm như thế này thật sự là quá mức nguy hiểm.
- Cũng may tên yêu nghiệt kia sắp được tống đi nơi khác. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Không biết vì sao mà Cát Trường Lễ lại nói ra một câu như vậy, xem như đồng bệnh tương liên với chủ tịch Lý Dật Phong ở phía bên kia.
Trình Vạn Thọ cũng không mở miệng nhưng trong lòng lại thầm đồng ý với Cát Trường Lễ.
- Cốc, cốc, cốc!
Tiếng đập cửa đột ngột vang lên, còn chưa đợi Cát Trường Lễ lên tiếng thì Hà Hồng Vận đã đẩy cửa đi vào. Lúc này mặt mũi hắn đỏ bừng bừng, nói lời không dễ nghe thì gương mặt trưởng phòng Hà lúc này thật sự không khác gì khỉ đít đỏ.
- Trưởng phòng Cát, tôi muốn hỏi anh...
Dù lúc này Hà Hồng Vận thật sự cảm thấy tức giận đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2072850/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.