- Tử Quân, chẳng lẽ anh thật sự có ý nghĩ đặt mua những thứ kia?
Tuy không thích phương diện chính trị nhưng Mạc Tiểu Bắc cũng không phải không hiểu, nàng buông một chiếc áo lông màu hồng xuống rồi khẽ hỏi Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân cất điện thoại vào trong cặp, sau đó hắn cầm lấy tai Mạc Tiểu Bắc, lại cúi sát bên tai nàng nói:
- Tất nhiên là đặt mua rồi, chẳng qua là mua ở huyện Lô Bắc, xem như để cho vợ phải uất ức.
Mạc Tiểu Bắc rút bàn tay nhỏ của mình ra khỏi tay Vương Tử Quân, hai ngày qua Vương Tử Quân đi đặt mua đủ mọi sản phẩm, nàng phát hiện hắn luôn tỏ ra cực kỳ thoải mái, lúc nhàn rỗi không có việc gì thì thường xuyên nắm tay hay hôn lên má nàng. Điều này làm cho nàng sinh ra rung động, nhưng cảm giác bên trong lại thật sự là hạnh phúc, say mê.
- Anh đến huyện Lô Bắc không phải vì chuyện của Tiếu Tử Đông sao?
Mạc Tiểu Bắc ngẩng đầu lên nhìn Vương Tử Quân.
- Đó là thứ yếu, quan trọng là đi mua đồ với vợ.
Vương Tử Quân nói, sau đó hắn thấy một chiếc áo lông màu đỏ, gương mặt tươi cười chợt trở nên có chút mê ly. Tuy hắn có thể khẳng định không có liên quan gì đến bất kỳ thứ gì khác, thế nhưng kiểu dáng rất giống, lại làm cho hắn thấy được hình ảnh đã chôn giấu trong lòng không biết bao nhiêu năm.
Kiếp trước dưới ánh nến hồng, không phải nàng mặc một bộ áo như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2072827/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.