Vương Tử Quân thật sự không muốn đến tìm hiệu trưởng để biện hộ cho mình, thế cho nên vừa nghe thấy Trương Lộ Giai sắp xếp như vậy, hắn đã cảm thấy thầm vui vẻ.
Đúng lúc Vương Tử Quân chuẩn bị bỏ đi, hắn chợt thấy Trương Lộ Giai vươn tay ra, nàng giữ chặt lấy tay hắn, sau đó dùng giọng đầy tình cảm nói:
- Tử Quân, dù người ta nhìn cậu thế nào, chị tin cậu có thể vượt qua, việc này cậu cũng đừng bận tâm, không có gì là không được.
Bàn tay của Vương Tử Quân được bàn tay thon dài của Trương Lộ Giai giữ lấy mà sinh ra cảm giác phiêu diêu, hơn nữa hai người đã tạo thành xu thế mặt đối mặt, hắn thậm chí có thể nhìn thấy bộ vị cao ngất trước ngực nàng đang phập phồng.
- Cậu yên tâm, hiệu trưởng rất tin tưởng chị, chị sẽ ra mặt giải quyết việc này, cậu cứ yên tâm.
Trương Lộ Giai nói, giống như cảm thấy chính mình càng không khống chế được tâm tình, vậy là nàng nhanh chóng thu hồi bàn tay của mình, cơ thể phóng đi như một con thỏ nhỏ gặp tình huống gì đó cực kỳ sợ hãi.
Vương Tử Quân nhìn hình bóng yểu điệu của Trương Lộ Giai khuất nơi hành lang mà trong lòng có chút si mê, tình huống này làm hắn cảm thấy rất vui vẻ thoải mái, trong đầu cũng không khỏi sinh ra những ý nghĩ thú vị.
- Hừ, nên quay về tìm biện pháp chứng minh sự trong sạch của mình.
Vương Tử Quân chợt lóe lên ý nghĩ như vậy, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2072818/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.