Sau khi Trần Lộ Dao nghĩ thật kỹ về vấn đề phức tạp trên, cuối cùng hắn cũng nghĩ thông: "Vương Tử Quân rõ ràng quá ẩn giấu, muốn thực hiện được mục đích một cách không tiếng động!" Kiếp sống quan trường nhiều năm làm cho Trần Lộ Dao cảm thấy người trơn trượt không đáng sợ, người chính trực cương nghị cũng có biện pháp đối phó, khó khăn nhất chính là những người ẩn giấu, có thể là ngoài tròn trong vuông, vì một mục tiêu hùng mạnh mà sẵn sàng cho ra nhiều thỏa hiệp...
Trần Lộ Dao nghĩ đi nghĩ lại, sau đó ánh mắt rơi lên người Vương Tử Quân. Hắn không khỏi nghĩ đến một vấn đề, đó chính là nếu Vương Tử Quân thông qua công tác chỉnh đốn tác phong mà đẩy mình ngã xuống, như vậy toàn huyện Lô Bắc sẽ sinh ra chấn động mạnh, ít nhất thì đó sẽ không phải là một biểu hiện tốt để nhận được sự đồng tình và giúp đỡ của lãnh đạo thị ủy, và điều này càng làm cho Trình Vạn Thọ và Cát Trường Lễ tạo thêm không gian rộng lớn để trợ giúp cho Dương Quân Tài. Bây giờ chính mình rời khỏi chức vụ phó bí thư, lại đượ cho rằng đó là biểu hiện các phe phái sống hòa ái với nhau, thể hiện sự đoàn kết của ban ngành huyện Lô Bắc.
Nhà phật có câu: Xá đắc xá đắc, có xá mới có đắc(Cho nhận cho nhận, có cho mới có nhận). Khi Trần Lộ Dao đang suy nghĩ miên man thì Vương Tử Quân cầm lấy một phần văn kiện trước mặt lên nói:
- Bí thư Dương, các vị thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2072802/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.