Toàn trường chợt vang lên những tiếng cười như sấm nổ.
Đám đàn ông thì bắt đầu dùng sức giậm chân, lớn tiếng kêu gọi, đám phụ nữ thì chúm chím môi cười. Dù là nam nữ ở đây đều có cảm nhận sâu sắc với những lời nói của Tôn Xương Hạo, trong đám nam nữ hỗn hợp thế này thì những lời nói kia giống như suối nguồn vui vẻ. Thế là Tôn Xương Hạo xem như đại thắng, thu hút được tất cả ánh mắt của mọi người.
Lúc này cô gái trong lòng Tôn Xương Hạo cũng yêu kều sờ vào hàng chân mày của tình nhân, sau đó lại hôn một cái. Nàng vừa vô thức đưa tay bụm lấy phần ngực bị Tôn Xương Hạo xoa nắn, vừa cố gắng làm cho bộ ngực của mình phập phồng. Vẻ dịu dàng mềm mại và dục tính của nàng làm cho đám trai gái nhìn vào chăm chăm, gương mặt nàng cũng đỏ bừng lên, không nói được lời nào. Điều duy nhất nàng có thể làm là trừng mắt nhìn Tôn Xương Hạo, cố gắng dùng ánh mắt nghiến răng nghiến lợi để phản kích, nhưng điều này càng làm cho Tôn Xương Hạo cảm thấy thoải mái và đắc ý.
Một đám phụ nữ đứng bên phía kia trừng mắt nhìn cô gái đang lắc lư như độc xà trong lòng Tôn Xương Hạo, trong mắt bọn họ đều là cái nhìn ghen tuông, cả đám khẽ mắng:
- Một con điếm không biết xấu hổ.
- Đúng vậy, có cảm nhận sâu sắc mới lên tiếng, giám đốc Tôn nói quá đúng.
Vương Tử Quân đưa tay lên nhìn đồng hồ, sau dó khóe miệng chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2072742/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.