Triệu Nhân Sơ chợt lóe lên một ý nghĩ, chợt nghe thấy Đinh Nhất Bình lên tiếng hát đệm:
- Bí thư Lưu, nghe nói báo chí bán được với số lượng lớn, cuộc sống gia đình của Cận Đông Cường cũng tạm ổn, làm dịu hơn so với những người cầm lương ba cọc ba đồng như chúng tôi, cho dù thổ hào đấu địa chủ cũng không đến đầu tiểu tử này. Tôi thấy không bằng cứ để anh ta tiến vào báo cáo công tác, sự việc gì cũng tốt, chuyện bé xé ra to cũng được, tối hôm nay nhất định phải ép anh ấy.
Đinh Nhất Bình lên tiếng như vậy làm cho Lưu Canh chợt cười lên ha hả, lúc này hắn phất tay với thư ký:
- Được, cứ theo lời bí thư Đinh, cậu gọi Cận Đông Cường vào đây, hôm nay chúng tôi cùng cho anh ấy xuất huyết.
Triệu Nhân Sơ thấy hai vị lãnh đạo kẻ xướng người họa thì hiểu rõ vì sao bí thư Đinh trẻ tuổi hơn lại có thể ngồi trên vị trí này, thế là hắn cũng cười cười với hai vị bí thư, chờ Cận Đông Cường đi đến. Trong lòng hắn cũng rất hy vọng mình có thể được tham gia vào bữa tiệc của hai vị lãnh đạo, như vậy không phải tối nay mình sẽ có cơ hội được thân cận với các vị lãnh đạo sao?
Cận Đông Cường hơn bốn mươi tuổi, tóc vuốt keo bóng loáng, phối hợp với giày tây đen, cũng là một người phong độ nhẹ nhàng, nhưng lúc này vị tổng biên tập phong độ nhẹ nhàng này lại có vẻ cực kỳ bối rối và cấp tốc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2072728/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.