- Thôi, Vương Tử Quân này không dễ chọc, lúc này nếu không vì chuyện của Tả Vận Xương mà vỗ bàn với bí thư Tôn Lương Đống, sợ rằng muốn động vào hắn cũng không dễ. Điều bây giờ cậu cần làm chinh là hạ thấp tư thái, dù thế nào cũng phải chờ chuyện này đi qua, xem xét động tĩnh rồi bàn bạc kỹ hơn.
Tiền Học Bân cảm thấy con mình đúng là thanh niên nhiệt huyết, làm việc gì cũng cực kỳ bốc đồng, lại không giỏi về tâm kế, so với mình thật sự là kém xa. Có câu nói: Rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, chuột sẽ đào hang, nhưng con mình sao lại là một đứa ngốc nghếch như thế này?
Tiền Học Bân càng nghĩ càng phiền, nhưng dù thế nào thì con cũng là con, chút máu mủ tình thân là không thể nào lau đi, dù có căm tức cũng vẫn phải bày ra mưu đồ cho con trai của mình phát triển trong tương lai.
- Con nhớ kỹ rồi, thưa bố.
Tiền Thiếu Phương tuy luôn miệng đồng ý nhưng trong lòng lại không cho là đúng, hắn thầm hạ quyết tâm, dù thế nào thì cơn túc này cũng không thể nào bỏ qua cho được, Tiền công tử này chưa từng chịu uất ức như thế bao giờ.
Chút biểu hiện mờ ám của Tiền Thiếu Phương nào có thể qua mắt cáo già Tiền Học Bân? Nhưng Tiền Học Bân mở miệng muốn nói lại thôi.
- Cốc, cốc, cốc!
Tiếng gõ cửa vang lên, Tiền Học Bân nghe thấy tiếng gõ cửa như vậy mà chau mày, người kia là ai? Lẽ ra là người trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2072637/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.