Trước kia đến sinh nhật của Vương Quang Vinh thì chỉ là cả nhà tụ tập lại dùng một bữa cơm là xong, nhưng lần này thì khác, có lời phân phó của ông nội, giữa trưa cả nhà sang nhà ông dùng cơm.
Ông cụ có lệnh thì không ai dám vi phạm, vì vậy dù là Vương Tử Quân có việc gì cũng phải nhanh chóng chạy về phụ việc. Nếu dựa theo tình huống của Vương gia vào lúc này thì hoàn toàn không cần tự tay làm những việc như vậy, nhưng ông cụ có điều cố kỵ, tiệc phải do chính người nhà làm. Vì thế nhiều năm qua, hễ là những trường hợp cả nhà tụ hội, dù là mẹ hay Nhị thẩm có tình nguyện hay không, bọn họ đều phải tự tay xuống bếp.
Khi Vương Tử Quân chạy đến biệt thự của ông nội thì đã có hơi muộn, không những các chú các cô đã đến, hơn nữa Vương Giải Phóng là người bận rộn nhất cũng đang nhàn nhã uống trà với ông cụ.
Ông cụ tuy tóc bạc trắng nhưng lại rất có tinh thần, lão khẽ ngồi trên ghế thái sư, bình thản uống trà.
- Thuận Tân, nhà máy của con có vấn đề gì sao?
Ông cụ gần đây có thái độ rất tốt với Tô Thuận Tân, thường hay mở miệng trò chuyện, giọng điệu cũng dịu dàng như với anh em Vương Quang Vinh.
- Bố, sản phẩm quá nhiều không bán được, vấn đề tiền lương của công nhân có chút khó khăn.
Tô Thuận Tân chau mày rồi đặt ly trà xuống thở dài nói.
Ông cụ trầm ngâm một lúc, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2072620/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.