Quán bar đôi khi cũng chính là nơi để người ta thổ lộ những điều thương cảm.
Lúc này Tiểu Huy và Địch Thư Đồng đều giật mình, Vương Tử Quân phất tay với ba người, sau đó dìu Tần Hồng Cẩm rời đi dưới ánh đèn chớp tắt.
- Sao có thể như vậy?
Tiểu Huy nhìn về phía Vương Tử Quân đi khuất, hắn dùng giọng kỳ quái hỏi hai người bạn bên cạnh.
Trương Diễm Thuận và Địch Thư Đồng cũng đều tỏ ra nghi hoặc.
- Khí phách, đây gọi là khí phách, những phụ nữ đến đây tìm say đều muốn tìm loại đàn ông có khí phách như vậy, chỉ cần trên người anh có khí phách, có thể khuất phục được cô nàng mà thôi. Xem ra Vương Tử Quân còn trẻ mà làm chính khoa cũng đúng, chúng ta vẫn đang dậm chân ở cấp phó khoa cũng không sai, xem như tôi cũng học tập từ cậu ấy được vài thứ.
Địch Thư Đồng trầm ngâm một lát, sau đó len tiếng giống như chợt bừng tỉnh.
- Hai vị, tôi cũng nên sớm ra tay, ngày mai nếu như tôi thức dậy muộn thì ngàn vạn lần đừng gọi điện thoại, tôi muốn được hưởng một đêm hạnh phúc.
Địch Thư Đồng nói rồi trực tiếp đi về phía một người phụ nữ đang uống rượu một mình ở bên kia.
- Em đi theo anh.
Địch Thư Đồng cũng học theo đúng cách của Vương Tử Quân lúc vừa rồi, tất nhiên cũng không quên đưa tay giữ lấy cánh tay của cô nàng.
Cô gái cũng ngây người, nhưng sau khi cảm giác bất ngờ qua đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2072618/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.