Tần Hồng Cẩm đối mặt với ánh mắt của Tề Lão Nhị, nàng định xoay người tranh khỏi ánh mắt tham lam của đối phương. Nhưng thật sự vô dụng, ánh mắt của tên khốn kia cứ như đông cứng trên người nàng, càng làm cho nàng thật sự không nhịn được nữa, nàng lạnh lùng nhìn đối phương rồi nói:
- Tôi mặc kệ các người là ai, bây giờ cút ngay.
Tần Hồng Cẩm nói xong thì lập tức phân phó cho nhân viên Tiểu Hồng ở bên cạnh:
- Báo cảnh sát.
Tề Lão Nhị không thể không cảm thấy bất ngờ vì hành động của Tần Hồng Cẩm, nhưng hắn nhìn về phía cô nhân viên rồi cười hì hì để lộ ra hai cái răng vàng:
- Cô em, có nghe không, bà chủ bảo báo cảnh sát kìa, em còn không mau gọi điện thoại sao? Đúng rồi, Tam Nhi, số điện thoại của đồn công an quận chúng ta là số nào?
- ****110.
- Đúng, là số này, em gái, em mau gọi điện thoại đi, anh có việc cần tìm bọn họ.
Tề Lão Nhị nói, sau đó nhấc máy nhắn tin lên.
Tiểu Hồng càng run rẩy hơn, dưới tình huống tâm lý hoảng loạn, nàng nhấc điện thoại lên.
Tần Hồng Cẩm sao không hiểu rõ ý nghĩa lời nói của tên khốn kia? Nàng hít vào một hơi thật sâu, sau đó đi vào quầy phục vụ, cầm lấy điện thoại trong tay của nhân viên Tiểu Hồng rồi gọi ra ngoài.
Lúc này Vương Tử Quân đã chạy đến phía trước đám người, hắn không muốn xuất đầu lộ diện, cũng không thể để cho một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2072586/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.