- Bố của tôi không có nhà.
Vương Tử Quân mở cửa dùng giọng lễ phép nói.
Trên mặt người đàn ông trung niên chợt có chút thất vọng, nhưng ngay sau đó hắn lại cười nói:
- Cậu là công tử của ngài thư ký trưởng sao? Đúng là tướng mạo đường đường, phong thái hiên ngang.
Vương Tử Quân biết rõ người đến có tâm ý gì, thế cho nên Vương Tử Quân cũng không có ý muốn đuổi đi, đành phải mời người đàn ông trung niên kia vào nhà. Triệu Tuyết Hoa thấy có động tĩnh thì từ phòng bếp đi ra xem xét, thấy có khách thì bà khẽ cười chào hỏi, sau đó lại xuống bếp bận rộn.
Vương Tử Quân thấy người đàn ông trung niên tiện tay để túi rượu sang bên cạnh, thế là hắn cũng không hỏi thêm điều gì mà nhiệt tình pha trà rót nước bắt chuyện với đối phương. Trong lúc nói chuyện thì hắn mới biết người này là phó cục trưởng cục công an thành phố Giang Thị, tên là Trương Tùng Niên, năm xưa là bạn thời trung học của bố mình, nhưng cũng không cùng lớp.
Vương Tử Quân cảm thấy người trong nước chắp nối quan hệ với nhau như mạng nhện, mặc kệ người đến có tâm tư gì nhưng có thể kết luận: Đây là muốn dựa vào bố mình. Thế nên hắn dứt khoát không nói hai lời, trực tiếp thu túi rượu của đối phương. Tất nhên hắn cũng nhiệt tình đối đãi với đối phương, chỉ sau chốc lát thì đã đổi cách xưng hô thành chú Trương.
Trương Tùng Niên lúc đầu thấy thư ký trưởng Vương không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2072577/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.