- Bí thư Vương, anh cứ yên tâm, sau này tôi sẽ quản giáo tốt tiểu tử kia, nếu hắn còn dám tái phạm, tôi sẽ đích thân giao hắn cho mẹ vợ.
Triệu Liên Sinh nói như vậy làm cho đám người nơi đây tức cười, câu nói "mẹ vợ" rất dễ làm cho người ta sinh ra ý nghĩ kỳ quái. Vì trong dân gian có lưu truyền một câu nói dùng để miêu tả cán bộ nông thôn: Cán bộ xã bận rộn giúp đỡ người nghèo, ăn sạch gạo cứu tế, đứng đầu thôn đưa mắt nhìn, trong thôn đều là "mẹ vợ", trời làm nhà đất làm giường, một năm sinh ra cả ổ chủ tịch!
Triệu Liên Sinh thấy moi người cười xì một tiếng thì cũng nhớ đến câu nói trên, thế là mở miệng nói:
- Mọi người nghĩ đi đâu rồi vậy? Tư tưởng không thuần khiết đấy nhé!
Bàn rượu hôm nay khá vui vẻ, mọi người bàn bạc thảo luận và tán dóc hơn ha giờ, sáu chai rượu Giang Châu đã bị uống cạn, người nào mặt mũi cũng đỏ ửng, đi lại liêu xiêu. Điều này làm cho Vương Tử Quân thầm cảm thấn, đây rõ ràng là những chiến sĩ khảo nghiệm rượu cồn.
Vương Tử Quân quay về phòng làm việc của mình và cảm thấy có hơi váng đầu, hắn vỗ vỗ gáy, rót một ly nước, sau khi uống vào thì đầu óc lại có hơi mơ hồ. Lúc này ánh mặt trời giờ chiều vàng rực chiếu vào cửa sổ, có một đàn chim bay qua khu ủy ban, không gian thoáng đãng và yên ắng. Vương Tử Quân nằm trên giường, ánh nắng ấm áp của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2072575/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.