Dương Vân Binh là một trưởng phòng tài chính huyện Hồng Bắc, phần lớn thời gian cuộc sống của hắn là rất thoải mái, trong nhà có vợ hầu hạ, vào đơn vị có vài cô nhân viên cấp dưới xinh đẹp có thể hưởng dụng bất cứ lúc nào, thế cho nên có câu nói: Chỉ cần hồng kỳ trong nhà không ngã thì bên ngoài tha hồ bồng bềnh.
Nếu là những tên đàn ông khác có sắc tâm, nếu tạo ra cục diện nhiều em bên cạnh thì sợ rằng vợ ở nhà sẽ huyên náo đến mức gà chó không yên, bị vây đánh khắp nơi, nhưng Dương Vân Binh thì vẫn thông thoáng như thường.
Điều làm Dương Vân Binh đắc ý nhất chính là những cô gái kia đều rất tuyệt, dù những kẻ có ánh mắt cao vời thế nào cũng sẽ phục với câu nói đánh giá các cô nàng: Tiến có thể lên giường, lùi có thể xuống bếp, viết có thể thành số hiệu, luyện có thể thành Mị Nương. Đây cũng không phải là những thứ thích vờn hoa nghịch liễu có thể tùy tiện lấy được, tất cả đều có phẩm chất và hương vị riêng. Hơn nữa vài chục năm qua hắn vẫn bình an vô sự, cuộc sống thảnh thơi thoải mái.
Lẽ ra là một cán bộ đảng viên thì Dương Vân Binh không nên làm như vậy, thế cho nên đã từng có người thấy hắn không đúng, đã tố cáo hắn sống xa hoa lãng phí lên ủy ban kỷ luật. Ủy ban kỷ luật cũng thật sự ra tay làm phiền, bọn họ thành lập tổ chuyên án, hễ là những cô gái được nêu danh đều được gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2072568/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.