- Thế nào? Chủ tịch Lưu cảm thấy bất ngờ vì việc phát tiền lương sao? Sau này công tác giáo dục ở xã cũng không cần chủ tịch Lưu quan tâm.
Lưu Căn Phúc nhìn Vương Tử Quân giống như kẻ gây sự, hắn cũng không kịp chuẩn bị, vẻ mặt biến đổi, không khỏi cười lớn nói:
- Bí thư Vương, anh cũng đừng công kích tính tích cực trong công tác của tôi, tuy nếu so với anh thì thật sự đáng tự ti mặc cảm nhưng tính nhiệt tình vẫn luôn luôn có thừa.
Lưu Căn Phúc dùng lời nói hiên ngang lẫm liệt, giông như không phát được tiền lương thì hắn cũng cảm thấy đau lòng.
Vương Tử Quân nhìn Lưu Căn Phúc đang cố gắng biểu diễn mà gương mặt không có chút biểu cảm, hắn vung tay lên nói:
- Chủ tịch Lưu, nếu để anh đi thì không khác nào hủy diệt một cánh tay đắc lự của tôi, không phải tôi không cho anh cơ hội, nhưng có hai vị đồng chí này cần tìm anh.
Lưu Căn Phúc nhìn theo cánh tay của Vương Tử Quân, hắn thấy hai người đàn ông mặc tây phục màu xám đi đến trước mặt mình, người đàn ông đứng ở bên trái dùng giọng nghiêm túc nói:
- Phó chủ tịch Lưu, chúng tôi là người của ủy ban kỷ luật huyện ủy, bây giờ ba người bao gồm anh, Lý Nguyên Ý và Địch Vạn Thần sẽ bị điều tra vì ngầm chiếm dụng tiền giáo dục, xin anh đi theo chúng tôi một chuyến.
Lưu Căn Phúc cảm thấy cơ thể run lên, thiếu chút nữa thì té lăn ra đất, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-trung-sinh/2072530/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.