Buổi chiều. Noãn đang ngồi thơ thẩn uống nước chè ở trước hiên nhà thì Lịch đạp xe vào. Noãn hỏi giọng thân mật:
- Ông đi đâu mất mặt mấy tuần nay không thấy lên nhà tớ chơi?
Lịch dựng xe đạp trả lời:
- Chán đời nên chẳng muốn đi đâu cả.
- Có việc gì mà chán đời?
Lịch vứt cái mũ lá xuống chiếu đáp:
- Chán tất.
Noãn rót nước đưa cho Lịch.
- Đi lên phố huyện chén thịt cầy là hết chán đời ngay. Đi không? Tôi mời ông chứ không bắt ông chi đâu mà ngại.
Lịch hớp một ngụm nước súc sùng sục trong mồm nhổ ra sân rồi mới bảo Noãn:
- Ông chi hay tôi chi cũng thế cả, nhưng hôm nay không đi được.
- Sao thế?
- Hai hôm nay bị Tào Tháo đuổi, kiêng mắm tôm.
- Vậy thì uống rượu suông nhé. Ông ngồi đây, tớ ra vườn vặt quả ổi xanh và hái mấy quả ớt, thế là xong.
Lịch lấy gói thuốc lá Trường Sơn của Noãn để ở hiên rút một điếu châm lửa hút. Lát sau Noãn trở lại với cái đĩa muối và mấy quả ổi xanh và ớt.
- Trông ông dạo này xuống sắc quá – Noãn nói và rót rượu để xuống trước mặt Lịch.
Lịch thở dài:
- Lo lắm ông ạ.
- Lo chuyện gì?
Lịch không trả lời vào câu hỏi của Noãn mà hỏi lại:
- Ông sinh hoạt trong thường vụ đảng ủy, có nghe ai nói gì về lá đơn tớ gửi cho mấy ông phái viên Trung ương không?
Noãn cười:
- Thì ra ông lo chuyện ấy à? Thế thì ông không phải lo. Trong thường vụ chẳng hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-tinh-uy/535666/quyen-3-chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.