Nhắc lại Tố Hoa từ lúc đươc Thanh Y hiệp sĩ cứu thoát Dương Bưu và giảinàng cho ông lão để xuôi thuyền về Thiểm Tây là nàng tưởng đâu phận gáibơ vơ rồi có chỗ yên thân.
Nào ngờ tai nạn còn vấn vương thân gái.
Hôm ấy thuyền đến mọt khoảng sông vắng vẻ, Tố Hoa ra ngồi nơi mui thuyền để ngắm trăng, nàng ngùi ngùi nhớ đến kiếp giang hồ mã thượng của Thanh Y và thầm thương cho chàng.
Nàng tủi thân mình và không biết còn có ngày gặp chàng nữa không nên dòng lệ nàng khó cản ngăn được.
Tố Hoa khóc, khóc cho đời loạn ly làm thân nàng nổi trôi không bờ bến, khóc cho kiếp tài hoa bị đời áp bức đuổi xô.
Nàng đang than thở một mình bỗng nàng giật mình vì có tiếng quát vang lên :
- Thuyền kia ngừng lại.
Tố Hoa kinh hồn, nàng sợ hãi ngước mặt nhìn thấy một bóng đen từ một con thuyền khác nhảy vút qua thuyền nàng, hiện ra một gã đàn ông dữ tợn.
Hắn vung thanh đao trong tay chém đứt dây lèo và thét vang như sấm :
- Bọn ngươi biết điều mau mau mang tài vật ra đây. Chậm trễ ta cho mỗi đứa một nhát xuống sông chầu Hà Bá.
Bọn thủy thù hoảng sợ, còn Tố Hoa bay hồn mất vía, nàng biết mình gặp phải hung thần. Còn ông lão vẫn điềm tĩnh bước ra hỏi :
- Cho biổt rõ ngài là ai? Sao lại đón thuyền tôn mà đòi tài vật.
Tên ấy quát to như sét nổ :
- Ta là vua trên sông này. Thuyền ai đi qua cũng phải để tài vật lại. Kẻ nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thu-tien-kiem/21960/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.