Minh Sùng lần đầu gặp gỡ Huyền Dận, là ở thời điểm cùng sư phụ xuống núi hóa duyên.
Lúc đó, sư phụ của Minh Sùng là Tịnh Như đại sư còn chưa tọa hóa (1),Minh Sùng tính cách hiếu động đối với sự yêu thương của sư phụ dành cho mình nhõng nhẽo đòi hỏi cả ngày, rốt cuộc được phép theo sư phụ xuống núi hóa duyên (đi chơi).
Minh Sùng cùng sư phụ tiện đường đến thăm lão hữu (2) của người, liền thấy Huyền Dận đi theo phía sau lão quan chủ (2).
Một đứa nhỏ lão thành ăn nói trang trọng — đây là ấn tượng đầu tiên của Minh Sùng với Huyền Dận.
Một khuôn mặt như ngọc điêu khắc rất là tinh xảo, ánh mắt như được điểm nước sơn, giữa chân mày là hoa văn màu sen hồng, càng làm nền khiến cho y giống như một tiên đồng xuất trần.
Bất quá đứa nhỏ năm, sáu tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn lại hiện ra vẻ thông minh khéo léo.
Nhìn sư phụ cùng lão hữu trò chuyện đứng đắn, lại nhìn một chút tiểu đạo đồng đứng nghiêm ở một bên rũ hai mắt không biết có phải là đang ngẩn người hay không, Minh Sùng cười hì hì, nhảy nhót đi về phía Huyền Dận.
“Nè, ngươi tên là Huyền Dận a? Đây là tên thật của ngươi sao? Khà khà, ngươi có thể gọi ta là Minh Sùng!” Minh Sùng cười hì hì dựa sát vào tiểu đạo đồng đứng nghiêm không nhúc nhích, thấy y trang nghiêm ngẩng đầu lên nhìn mình, Minh Sùng không nhịn được đưa tay nặn nặn búi tóc tròn tròn buộc trên đỉnh đầu của Huyền Dận — từ khi bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thien/665/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.