Thời gian trôi qua rất nhanh, đã qua hơn một năm, Minh Sùng đúc lại thân thể tiến độ cũng rất chậm, bây giờ chỉ có thể trong khoảng thời gian ngắn hóa thành hình người.
“Tiểu bao tử, đến nơi này của ta!” Minh Sùng ngồi xổm cách đứa nhỏ không xa quơ quơ cây cỏ đuôi chó trong tay, thân thể bán trong suốt không ổn định lay động.
Minh Sùng cùng Huyền Dận đều không có dòng họ, cho nên bọn họ đặt cho đứa nhỏ cái tên là Liên, đứa nhỏ này rõ ràng càng ngày càng giống Huyền Dận, ngoại trừ giữa chân mày có vệt hồng dài nhỏ cùng màu mắt nâu nhạt, căn bản chính là Huyền Dận thu nhỏ, trong cơ thể của nó chứa đựng sức mạnh lớn hơn cả Cổ Thần Huyền Dận, nhưng thân thể lại vô cùng yếu ớt, có lẽ bởi vì do tình huống sinh ra kia, ban đầu mấy ngày thường nếu không ở hình người liền biến thành đóa hoa nhỏ trắng như tuyết — lần đầu tiên biến hình suýt chút nữa dọa sợ Tĩnh Liễu cùng Minh Lộ.
“Cha… Cha…” Đứa nhỏ đáng yêu như được đúc từ ngọt loạng choạng chạy về phía Minh Sùng.
“Ngươi coi nó là mèo sao?” Tĩnh Liễu ngồi ở một bên gặm hạt dưa chống cằm nhìn Minh Sùng dùng cỏ đuôi chó đùa đứa nhỏ lớn lên trắng nõn non nớt.
“Ta cảm thấy cần phải thay nhũ danh cho nó, phải gọi là tiểu miêu mới đúng.” Âm thanh Minh Sùng không ổn định lắm, thỉnh thoảng còn mơ hồ biến mất, hắn đung đưa cây cỏ trong tay, nhìn đứa nhỏ nhà mình dùng bàn tay nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thien/2737215/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.