*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Buổi sáng hơn 10 giờ, Yến Phi bị người ta ‘xuỳ xuỳ’ hai lần tỉnh dậy, không phải thức dậy tự nhiên. Nếu không bị một vài người nào đó ‘xuỳ xuỳ’, giấc ngủ của hắn sẽ càng thêm thoải mái hơn. Còn chưa mở mắt, bên cạnh đã có người ghé vào lỗ tai của hắn, kêu: “Phi, tỉnh rồi?”
Hửm? Hắn vì sao nghe được thanh âm của Thiệu Thiệu cùng Tiểu Tiểu?
“Phi, dậy thôi, đừng ngủ nữa, khẳng định đói bụng đi?”
Hửm? Yến Phi mở mắt, giật mình: “Thiệu Thiệu? Tiểu Tiểu?” Dụi dụi đôi mắt, không phải nằm mơ đi?
“Là bọn em, bọn em buổi sáng tới đây.” Nhạc Thiệu động tác mềm nhẹ nâng Yến Phi ngồi dậy, Tiêu Tiếu cùng Tôn Kính Trì đều một bộ dáng cẩn thận tựa như đối đãi với trân bảo quý giá nhất. Yến Phi vẻ mặt kinh ngạc nói: “Buổi sáng các em tới đây? Không phải đã nói bận tới tháng sau mới có thời gian sao?”
Nhạc Thiệu không ngại ngùng nói: “Không có anh bên cạnh, em ngủ không được, cho nên chạy tới đây.”
Tiêu Tiếu vẫn như cũ một khuôn mặt than, nói: “Em cũng vậy.”
“A, các em nha.” Yến Phi nở một nụ cười ngọt ngào. Ba người lập tức trăm miệng một lời: “Phi, đói bụng đi?”
Yến Phi gật gật đầu: “Đói bụng, rất đói.”
“Anh nằm đi, em đi lấy đồ ăn cho anh!” Tiêu Tiếu đứng dậy muốn đi. Yến Phi vươn tay ngăn cậu lại: “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thi-bi-thi-phan-1/2103355/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.