*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ba người đến một quán cơm nhỏ ở phụ cận trường học ăn khuya. Yến Phi ăn hết một đĩa cơm rang lớn cộng thêm hai cái chân gà, lúc này mới xem như no bụng, khiến cho Tiêu Bách Chu cùng Tiêu Dương líu lưỡi.
“Anh trai a, chiều cao không biết ra sao, chứ chiều ngang thì anh sắp lăn được rồi đó.”
Yến Phi một cước đạp qua: “Em chính là ghen tị với anh vì anh ăn được.”
“Phải phải phải, em ghen tị, em ghen tị.” Tiêu Dương không dám phản kháng.
Ba người trở lại ký túc xá, Tiêu Dương mới hỏi; “Tư Quang Nam tìm anh đơn thuần là để ăn một bữa cơm?”
“Có thể sao?” Yến Phi duỗi duỗi thắt lưng có chút mỏi nhức, nói: “Bữa cơm này thật sự mệt chết anh, đã lâu không mệt mỏi như vậy.” Sau khi nói cho Tiêu Dương cùng Tiêu Bách Chu biết mục đích chính lần này Tư Quang Nam mời hắn đi ăn cơm, Yến Phi vỗ chân: “Ai nha, quên mất một chuyện rất quan trọng, đợi chút.” Hắn lấy ra di động, gọi điện thoại cho Lương Cầm.
Lương Cầm đang ở ký túc xá, vừa thấy là Yến Phi gọi tới liền đặc biệt cao hứng. Yến Phi thấp giọng nói: “Xung quanh cậu có ai không, nói cho cậu biết một chuyện.” Lương Cầm lập tức đi vào trong phòng vệ sinh, đóng cửa lại.
“Được rồi.”
Yến Phi cười hỏi: “Lương tài nữ, bức tranh của cậu đã được bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thi-bi-thi-phan-1/2103344/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.