Đối với phó tự mà Yến Phi treo trên tường kia, Vệ Văn Bân bày ra biểu hiện cười nhạo quen thuộc. Yến Phi chỉ thản nhiên nói đó là do người khác tặng cho rồi xua cậu ta đi ra chỗ khác. Tiêu Bách Chu không nói gì cả, bất quá trên mặt hiện rõ vô cùng hoài nghi. Yến Phi không có tâm tình cũng chẳng có tinh thần để làm bạn với hai đứa nhỏ này, hắn hiện tại trên người có hai tòa núi lớn —– bài tập cùng tiền.
Thứ sáu của Yến Phi trôi qua trong một đống bài tập chuyên ngành nghe mãi chẳng hiểu cùng làm công ở trong căn tin. Ngành truyền thông kỹ thuật không hổ là ngành học trọng điểm, cơ hồ mỗi một môn, giáo viên sẽ giao cho không ít bài tập. Yến Phi không có trí nhớ về bài học chuyên ngành năm nhất, bài học chuyên ngành của năm thứ hai thì hắn mới sống lại được có một tháng, có thể nói hắn đối với chuyên ngành này hoàn toàn không có trụ cột gì cả. Càng đừng nói tới hắn căn bản không thích chuyên ngành này, đối mặt với bài tập căn bản không thể nào làm được, Yến Phi đang nhọc lòng tìm cách kiếm tiền kia quả thực chỉ muốn đem sách vứt đi, sau đó nghỉ học. Nhưng mà nghĩ tới mặt mũi của Yến Tam Ngưu, Yến Phi lại nhẫn nại.
Cuối cùng cũng tới thứ bảy, sáng sớm, Yến Phi liền tỉnh dậy. Nhẹ tay nhẹ chân rửa mặt xong, Yến Phi đem quần áo mà Tiêu Bách Chu cho hắn mượn, gấp gọn gàng rồi đặt tại dưới chân giường của Tiêu Bách Chu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-thi-bi-thi-phan-1/2103204/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.