Hai người ngồi quanh lò sưởi, hơ đôi tay đang dần giá lạnh. Khanh Dã nói:
"Xin lỗi. Đừng giận ta."
Thật sự thì cũng chẳng trách hắn được. Sinh ra ở một thế giới mà nam nhân luôn sống bằng nửa thân dưới, việc hắn kiềm chế như thế kia đã khiến ta thấy lạ lắm rồi. Chẳng qua lúc đó ta giận vì bản thân mình thế mà lại xuôi theo hắn, còn cầu xin hắn như thế. . Truyện Trọng Sinh
Ta bảo hắn:
"Từ giờ nếu không được ta cho phép, ngươi không được chạm vào ta, bất kể chỗ nào."
Hắn có chút buồn bã nhưng cũng không phản đối:
"Chỉ cần nàng không giận nữa, ta sao cũng được." Nghe giọng rõ ràng hắn đang giận dỗi, giận dỗi cái gì chứ, ta không giận thì thôi hắn mắc mớ gì lại giận?
Sau khi thỏa thuận được tiếng nói chung, ta mới thoải mái hơn một chút. Tuyết rơi bên ngoài đang ít dần, nhưng không khí vẫn lạnh như trước. Tuyết quả nhiên rơi không nhiều, chỉ đủ làm ướt những cánh hoa, mà sáng mai khi mặt trời lên những bông tuyết đó sẽ lại biến mất.
Sáng hôm sau ta với Khanh Dã cưỡi ngựa trở về phủ tể tướng. Chuyện hoang đường ở vùng đất 4 mùa kia dường như chỉ là một giấc mơ. Hắn lập tức đến đại lý tự xử lý công việc, còn ta lại uể oải nằm ở Bắc viện ngày ngày ăn bánh lá dứa. Mỗi ngày Khanh Dã đều cho người mang rất nhiều bánh lá dứa đến đây, ta ăn không hết đều kêu Tuệ ngồi ăn cùng. Nhưng rồi cũng ngán, chỉ cần nhìn đến màu xanh của lá dứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-quyet-giu-minh-o-the-gioi-hentai/970650/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.