Hôm đó ta cứ nghĩ Khanh Dã sẽ lại tìm đến chỗ ta nhưng không, hắn không đến. Và những hôm sau đó cũng vậy, hắn thậm chí còn không về phủ. Mà tên nhãi Khanh Lập kịa lại vô cùng hả dạ, ở đây lượn lờ như kiểu mình là chủ nhân của cả nơi này. Cậu ta còn đến Bắc viện tìm ta, thường xuyên nói lời châm chọc. Kết quả bị ta cà khịa cho một hồi lại tức giận bỏ đi. Có lẽ bị ảnh hưởng từ Khanh Dã nên ta cũng không ưa tên nhóc kênh kiệu này. Gần một tuần, cuối cùng Khanh Dã cũng về. Ta biết điều đó vì đêm đó hắn lại đứng ngoài cửa phòng. Lần này hắn không say, chỉ đơn giản là đứng dựa bên tường, in bóng lên cửa sổ. Ta hỏi hắn: "Ngươi trốn tránh như vậy à?" "Chỉ là ta không muốn thấy gương mặt đó." Hắn xem ra rất ghét, thậm chí có thể nói là hận em trai mình. "Nàng cùng ta đi đến một nơi được không?" Giọng nói của hắn không hề có cảm giác ra lệnh, đó chỉ đơn giản là một lời mời có ẩn chứa một chút cầu xin. Ta đi đến bên cửa sổ, mở cánh cửa ra. Bên ngoài là hắn đang đứng, bàn tay đã chìa ra phía trước, rõ ràng đang đợi ta mở cửa, chờ ta nắm lấy. Đặt tay lên bàn tay to lớn của hắn, một cái nhấc nhẹ nhàng liền nhấc ta ra ngoài rồi dẫn ta chạy như bay trên hành lang sang Nam viện. Hắn ôm lấy eo, rồi cả hai cùng nhảy lên trên một nóc nhà cao nhất. Hôm nay không có trăng, thế nhưng trên trời lại ngập tràn những vì sao. Ở thế giới của ta, những tòa nhà chọc trời, khói bụi ô nhiễm đã khiến việc ngắm sao như này trở nên xa xỉ. Hắn đặt ta ngồi xuống mái nhà, rồi bản thân cũng ngồi bên cạnh. Gió mùa hạ thổi lùa vào trong người, cảm giác muốn hét lớn. Ta ngắm nhìn những ngôi sa sáng trên kia, thầm nghĩ không biết sao ở đây có giống với sao ở thế giới mà ta sống trước kia không. Ta nói với hắn: "Ngươi đã nhìn thấy cực quang bao giờ chưa? Mỗi khi nó xuất hiện sẽ mang theo những dải ánh sáng đầy màu sắc tỏa sáng rực rỡ trên nền trời đêm. Ánh sáng rực rỡ đó sẽ nhảy múa và di chuyển nhẹ nhàng cho đến rạng đông. Người nhìn thấy cực quang phải vô cùng may mắn." Ta biết Khanh Dã không hiểu, nhưng vẫn muốn nói vậy với hắn. "Ta sẽ đưa nàng đi ngắm cực quang." Hắn nói như khẳng định. Ta bật cười, hắn chưa thấy cực quang bao giờ, chắc chắn cũng không biết rằng nó hiếm gặp như thế nào, vậy mà đã nói sẽ dẫn ta đi ngắm. Hai người chúng ta lại rơi vào im lặng trầm tư. Tiếng dế kêu rả rích, tiếng ếch, tiếng cóc kêu khắp xung quanh, không những không làm màn đêm thêm nhộn nhịp mà ngược lại, càng hoang vắng. "Sao nàng vẫn không bỏ trốn? Thời gian rồi ta không hề về phủ, nàng hẳn phải thấy đó là thời cơ tốt." "Ngươi lại mong ta bỏ trốn sao?" ta hỏi ngược lại. "Tất nhiên là không. Nàng nên biết chỉ cần ta ở đây nàng sẽ không dễ dàng rời đi được." Chẳng biết ta lựa chọn như vậy là đúng hay sai, nhưng chọn thì cũng đã chọn rồi. Nghĩ vậy rồi nói: "Ta sẽ không bỏ đi." Câu nói ngắn gọn đó có vẻ khiến Khanh Dã bị chấn động mạnh, hắn lập tức ngồi dậy, nhìn ta đang nằm, vội vã hỏi: "Nàng nói thật sao?" "Lừa gạt ngươi ta đâu được gì." Ánh mắt hắn lập tức ánh lên sự hạnh phúc. Không nghĩ đến một câu nói của mình lại có thể khiến người khác vui vẻ đến vậy. Hắn lập tức cúi đầu xuống, hôn lên môi ta. Cũng không bài xích như trước, hôn thì cũng hôn nhiều rồi, cũng chống cự được lại chỉ thêm tốn sức. Để mặc hắn làm cho xong, dù sao hắn từng nói sẽ không làm gì quá đáng với ta. Nhận thấy ta không chống cự lại, hắn càng hôn hăng say hơn, tỉ mỉ hơn, giống như đang gặm mà cũng giống đang mút. Ta nhận thấy, nếu không chống cự thì việc này cũng không tệ đến mức như ta vẫn nghĩ. Dù sao hắn là nhân vật chính trong một bộ hentai, kỹ năng tất nhiên sẽ tự động được cài ở mức độ max. Nụ hôn đó ngày càng ướt át, ta cũng không biết chính xác mình đã nuốt bao nhiêu nước bọt của hắn, chỉ biết là đầu óc đang dần tê dại. Hắn hôn xuống dưới cổ, mỗi nụ hôn đều mút một chút, đây hẳn là hickey trong truyền thuyết. Hắn hôn xuống xương quai xanh, hôn lên ngực ta qua lớp vải quần áo. Hắn hôn đến mức y phục ướt một khoảng. Có vẻ như hắn biết hiếm khi ta không hề phản kháng nên tận lực nâng niu, chậm rãi, không hề lỗ mãng, thô bạo như trước đây. Hắn dừng lại, nhìn ta, ánh mắt ngập tràn sắc dục: "Được chứ?" "Phần trên thì được." Đến cảnh này rồi hắn còn hỏi ta như vậy, thật khiến một thiếu nữ dù xem porn nhiều như ta cũng phải ngại ngùng đỏ mặt. Khanh Dã lập tức tháo dây áo, kéo y phục sang hai bên, để lộ ra chiếc yếm màu xanh lam. Hắn cúi xuống, hôn lên yếm. Lập tức cơ thể có phản ứng, cảm giác hai bên ngực đang căng lên, có chút khó chịu. Mọi lần hắn làm nhanh thì ta bực tức, lần này làm chậm quá lại khiến ta ngứa ngáy. Hắn kéo xuống vật che chắn ngực cuối cùng xuống, ngực ta lại một lần nữa được hòa mình vào thiên nhiên, được hưởng gió trời. Đôi mắt chẳng hề che giấu dục vọng, hắn cúi đầu, liên tục cắn mút.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]