Chương trước
Chương sau
Chẳng biết hắn giày vò ngực ta bao lâu, chỉ biết là lúc đó cơ thể mệt quá mà ngủ gục mất. Lúc tỉnh dậy đã thấy nằm trên giường, trong vòng tay ôm thật chặt của Khanh công tử.
Nhận thấy ta đã tỉnh, hắn cũng mở mắt, hôn nhẹ lên trán sau đó cười nói:
"Ta còn chưa làm gì mà nàng đã vậy, sau này biết tính sao?"
"Kệ ngươi, ai quan tâm."
Ta không tình nguyện trả lời, muốn xoay người nhưng tay hắn rất khoẻ, không xoay được.
Hắn hôn lên cái miệng vẫn đang sưng của ta. Nhận ra mình vừa ngủ dậy chưa có vệ sinh liền khiến muốn trốn tránh, nhưng tất nhiên hắn cự tuyệt, hôn liên tục đến khi ta chỉ có thể thở dốc mới thôi. Ta cảm thấy, cuộc sống chỉ có chịch dạo đầy phù phiếm của mình bắt đầu rồi.
Khanh công tử thu xếp đồ đạc rồi cho người chuyển những thùng ngân lượng về kinh. Ta và hắn sẽ ngồi xe ngựa đi sau. Ngay khi nghe đến việc sẽ ngồi xe ngựa ta lập tức từ chối. Có đứa ngu cũng biết hắn sẽ lại làm trò biến thái với ta trên xe, ngu đâu mà đi. Ta nói ta sẽ đi ngựa, ta biết cưỡi ngựa. Trái ngược với suy nghĩ của ta, Khanh công tử rất thoải mái đồng ý.
Ngay sau đó ta đã hiểu tại sao hắn lại đồng ý. Hắn ép ta đi chung 1 con ngựa với lý do duy nhất đó là vì không tính đến phần ta nên số ngựa chỉ đủ cho mọi người. Ta liền bảo sao không mua thêm, hắn liền lảng sang chuyện khác. Chẳng hiểu với tính khí đó sao hắn làm được trưởng tự đại lý tự.
Tất nhiên hai người cưỡi cùng 1 con ngựa là một tình huống có thể phát sinh hentai cao, Khanh công tử sao có thể bỏ qua được. Lấy cớ giữ ta, hắn vòng tay lên trước ôm chặt eo, thỉnh thoảng còn khẽ vuốt ve, mơn trớn khiến ta phải đánh vào tay hắn mấy lần. Tay hắn thật sự rất hư hỏng, cứ chốc chốc lại gây chuyện, hết sờ eo, sờ bụng lại lần mò lên trên sờ ngực. Ta liền uy hiếp:
"Ngươi còn làm như thế, ta nhảy từ đây xuống cho ngươi xem."
Có như vậy hắn mới chịu dừng trò đùa của mình lại. Ngựa của chúng ta đi tụt lại phía sau, hẳn là vì Khanh công tử muốn làm những việc không muốn ai biết, đó là tâm sự chuyện riêng tư.
Q: "Nàng rõ ràng xinh đẹp như vậy, phong tình như vậy, tại sao lại luôn giả bộ mờ nhạt, tầm thường?"
A: "Để tránh những tên háo sắc biến thái như ngươi."
Q: "Lần đó gặp nàng giả trai ở Chân Hoa điếm, có phải nàng đang tìm một người để ném cho ta không?"
A: "Đúng thì sao mà sai thì sao?" - ta không hiểu sao hắn biết được điều đó
Q: "Cô nương tên Tiểu Diệp kia chẳng phải là người nàng tìm về rồi dàn xếp cho ta sao? Sống 24 năm trên đời này, chưa bao giờ ta bị một nữ nhân xa lạ dàn xếp như vậy. Tâm tư của nàng, ta thật sự không đoán ra được."
A: "Ta sẽ coi đó là một lời khen" - ta tỏ rõ thái độ không muốn hợp tác
Q: "Ta rất buồn khi biết nàng không biết tên ta đấy."
A: "Chỉ là không quan tâm thì sẽ không tìm hiểu."
Ta không hiểu sao Khanh công tử lại nói nhiều như thế. Trước thấy hắn nói chuyện với cha và anh cũng đâu có lắm như vậy.
Q: "A, tâm tư của nàng ta thật sự dò không ra. Lúc này nàng đang thấy ra sao?"
A: "Nếu ngươi im mồm thì ta sẽ rất vui."
Hắn ngồi sau cười lớn, đến mức vài người đi trước nghe thấy còn ngạc nhiên quay lại nhìn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.