Editor: tiểu mao 
Văn Dụ vốn muốn lạnh lùng với Kỷ An Ninh, không biết tại sao trái tim lại thấy đau đớn. Lúc đầu óc còn chưa suy nghĩ rõ, chân đã tự động bước đi, sải bước tới chỗ cô, một phát nắm chặt cách tay mảnh khảnh của Kỷ An Ninh. 
Tay anh như kìm sắt kiếm lấy cánh tay Kỷ An Ninh, cho cô sức lực mạnh mẽ để chèo chống, dìu thân thể cô đứng vững. 
Văn Dụ lấy cái túi trong tay cô, lườm cô một chút. Gương mặt nhỏ của cô trắng bệch, cái trán nhẵn mịn đang đầy mồ hôi, đây không phải do nóng mà là do bị kích thích mãnh liệt nên mới ra mồ hôi lạnh. 
“không sao chứ?” Văn Dụ hỏi. 
Kỷ An Ninh ngẩng đầu nhìn Văn Dụ, cánh tay cảm nhận được lực lượng của anh, những sự kinh hoảng sợ hãi đột nhiên đánh tới giờ giống như mây đen bị xua tan, ánh mặt trời chiếu xuống, bóng đen trở nên vô hình. 
cô thở ra một hơi thật dài, trên mặt hồi phục huyết sắc, nhẹ nói: “không có chuyện gì, chỉ bị giật mình thôi.” 
Chỉ bị giật mình thôi? 
Ánh mắt Văn Dụ lạnh lùng nhìn về phía Triệu Thần: “Xảy ra chuyện gì?” 
“Văn Dụ à?” Triệu Thần nói, “Hai người quen nhau à?” 
Văn Dụ nhíu mày hỏi: “Cậu là…” 
trên mặt Triệu Thần hiện lên sự xấu hổ, nhanh chóng điều chỉnh cười nói: “Tôi là Triệu Thần.” 
Văn Dụ suy tư một giây, giật mình: “A, công ty dược Thịnh Đằng.” 
“Đúng, đúng, đó là nhà tôi.” Triệu Thần gật đầu. 
Văn Dụ nhìn Triệu Thần, lại nhìn Kỷ An Ninh, hỏi: “Hai người có quen biết?” 
Hơi thở Kỷ An Ninh chậm mất một giây, lập tức lạnh lùng nói: “không biết.” 
Ánh mắt Văn Dụ chớp lên. 
trên mặt Triệu Thần đều là ý cười, thành thật nói xin lỗi: “Ngại quá, ngại quá. Có bị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-phu-nhi-dai-theo-duoi/2184765/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.