Editor: tiểu mao 
Giữa lông mày Kỷ An Ninh đều toát ra ý cười. 
“Văn Dụ, anh đúng là một tên lưu manh!” cô nói. 
Văn Dụ kinh ngạc, chẳng lẽ Kỷ An Ninh có thuật đọc tâm, biết lúc nãy trong đầu anh đang nghĩ gì? 
anh nhìn kĩ cô thấy ánh mắt cô trong vắt sáng tỏ, không chút mập mờ. Giống như cô vừa nói một câu trần thuật vậy. 
Làm anh có chút nghĩ không ra. 
Kỷ An Ninh vừa gỡ xuống áp lực nặng nề, cả người đều thoải mái, mặt mày mang ý cười, khuôn mặt như phát sáng, nói: “Tôi vẫn muốn nói câu kia, tôi chỉ muốn làm bạn bè với anh. Loại chuyện này khôngthể cưỡng cầu, anh không muốn thì thôi.” 
Văn Dụ kêu một tiếng “Này”, đang muốn nói chuyện thì có người gọi tên Kỷ An Ninh. 
Hai người quay đầu, người gọi Kỷ An Ninh là lớp trưởng lớp cô Mạnh Hân Vũ. cô ấy đang cùng mấy người bạn cùng lớp đi ra ngoài trở về trường. 
Kỷ An Ninh bỏ lại cho Văn Dụ một câu: “Bạn học gọi tôi.” Rồi chạy đi 
cô chạy tới chỗ Mạnh Hân Vũ, hỏi: “đi dạo phố à?” Có hai nữ sinh đang cầm trên tay mấy cái túi giấy, giống như đi dạo qua mấy cửa hàng nhỏ bên ngoài trường học.” 
Mạnh Hân Vũ nói: “Cùng mọi người ra ngoài mua ít đồ.” Trong này, mấy nữ sinh đều không quen với Kỷ An Ninh, chỉ có Mạnh Hân Vũ nói được hai câu, vừa rồi cũng là cô gọi Kỷ An Ninh. Nhưng cô ấy nóixong lại quay sang lườm nữ sinh khác một chút. 
Nữ sinh kia là người luôn muốn làm hoa khôi lớp, hoa khôi khoa, kiếp trước mấy lời đồn đại về Kỷ An Ninh chủ yếu xuất phát từ Tôn Nhã Nhàn. 
Ánh mắt cô ta lấp lóe, xen vào hỏi: “Người vừa rồi nói chuyện với cậu là Văn Dụ năm ba à?” cô ta vừa rồi đi về phía này, lập tức chú ý đến Văn Dụ, lại nhìn kĩ, thấy nữ sinh đang nói chuyện với Văn Dụ khôngphải là Kỷ An 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-phu-nhi-dai-theo-duoi/2184759/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.