Editor: tiểu mao 
Sau Khi Văn Dụ cùng Kỷ An Ninh tách ra thì liền trở về trường học lấy xe, đương nhiên anh không phải là đứa bé ngoan chịu về nhà sớm. anh đương nhiên có mấy thằng bạn cùng nhau vui chơi. 
Việc nhận được điện thoại của Kỷ An Ninh đúng là ngoài ý muốn. 
anh còn tưởng cả đời này cô không thèm chủ động gọi cho anh. 
Bên trong quán ăn đêm quá ồn nên anh phải chạy ra ngoài để nghe điện thoại: “A lô?” 
“Văn Dụ.” Đầu bên kia truyền đến giọng của Kỷ An Ninh, nghe hơi trầm thấp, “anh… Buổi tối anh có thể đến đón em không?” 
“Sao vậy, nhớ anh rồi?” Văn Dụ cười hỏi. 
Kỷ An Ninh không nói chuyện, đầu bên kia điện thoại là một mảnh im lặng. 
Văn Dụ giờ mới phát hiện khác lạ, thu lại đùa cợt, nghiêm túc lên: “Sao vậy?” 
Kỷ An Ninh hỏi: “Được không?” 
“Được!” Văn Dụ đáp ứng không chút nghĩ ngợi, “Bây giờ anh sẽ qua.” 
“không, không cần.” Kỷ An Ninh nói, “Mười giờ bốn mươi em mới tan làm.” 
cô nói cho anh lối đi đằng sau cho nhân viên. 
Văn Dụ ngoài miệng đáp ứng khi cô tan làm sẽ tới đón, nhưng vừa cúp điện thoại lặp tức gọi cho đám bạn xấu đang còn trong quán: “Có việc nên đi trước.” không để ý tới mấy thằng bạn đang bất mãn, trực tiếp đi luôn. 
Đêm hôm khuya khoắt, bởi vì đêm trước nghỉ lễ nên rất kẹt xe, đặc biệt là đường Kiều Nam lại là khu vực tụ tập ăn chơi. Chỗ Văn Dụ cách đường Kiều Nam không xa vậy mà phải lái tới bốn mươi phút mới tới nơi. 
NL có bãi đỗ xe rất lớn mà giờ cũng kín hết chỗ, rất nhiều xe xếp hàng ở ngoài. Văn Dụ đưa thẻ VIP cho bảo vệ, bảo vệ chỉ anh đi theo lối khác, đi tới chỗ đậu xe dành cho khách VIP. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-phu-nhi-dai-theo-duoi/2184733/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.