Nhan Hi là nhất tâmnhị dụng, thấy Quý Hỉ đứng đó cổ họng khọt khẹt hồi lâu nói không ralời, hắn cũng rất có kiên nhẫn chờ, tuyệt không hỏi tới nửa câu.
Đợi tấu chương phê duyệt xong, lúc này mới bưng lên ly trà, uống một ngụmnhỏ, hỏi, “Làm sao ngươi còn ở lại chỗ này? Không có chuyện gì làm, quánhàn rỗi sao?”
Quý Hỉ buồn bực lắc đầu, trên mặt còn cười cườikhó xử nói, “Bệ hạ, này bên trong hậu cung rất tốt, ngài không cần lúcnào cũng hỏi.”
Hỏi người nào?
Mọi ngườitrong lòng đều biết rõ, hoàng thượng tâm nửa điểm không có phân cho bấtkỳ nương nương nào trong cung, hắn đây là đang nói bóng gió, nhắc nhởmột câu rằng cũng không thiếu người mong đợi Hoàng đế.
Nhan Hi thuận theo nói tiếp, giống như vui vẻ gật đầu, lạnh lùng nói, “Đã như vậy, trẫm cũng yên lòng .”
Quý Hỉ thiếu chút nữa phun một búng máu.
Không nghĩ tới bệ hạ cũng đi theo giả ngu, aiz, xem ra hôm nay không thể nói, hơi chút thử dò xét là có thể nhìn thấy Hoàng thượng trong lòng khôngthích, nghe nói ở trên điện Kim Loan, các đại thần cũng không dám lạican thiệp chuyện hậu cung, hắn chỉ là thái giám lệ thuộc vào Hoàngthượng mà sinh tồn, thì nào dám nhiều lời thị phi.
Trong cung, các nương nương cũng không dễ chọc.
Chọc vào, tối đa cũng chính là cuộc sống trôi qua không tốt lắm, khắp nơi sẽ gây khó khăn cho hắn, chỉ cần chịu đựng vài lời nói mát.
Nếu là đắc tội đến bệ hạ, nhẹ thì đòn roi sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/3031687/chuong-776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.