Đưa mắt nhìn bóng lưng Vân Diễm đi xa, thân hình lảo đảo, vết thương cũ chưa lành, lại vừa ẩnnúp cơ hồ suốt cả đêm, vết thương vỡ toang, máu chảy ướt cả xiêm y.
Từ lúc Vân Diễm vào Duệ vương phủ một khắc kia lên, Nhan Dung liền phát hiện vị trí của hắn.
Cũng không phải Nhan Dung võ công cao mà phát hiện được, thật sự là Vân Diễm chọn vị trí không được tốt, vừa lúc Nhan Dung đang ở sân đối diện nhìnlên mái hiên, vì hắn đang ôm Nhan Noãn Noãn chơi trò bay cao nên khóemắt liếc thấy đạo bóng đen phi xuống rồi ẩn nấp.
Ngay sau đó,Nhan Dung tò mò nhưng nhiều hơn là có chút lo lắng, quan sát một lúclâu, rốt cục xác định được người trên nóc nhà có quen biết, cho nên đemkhuê nữ giao cho thê tử, rồi thúc giục họ đi ngủ sớm một chút, Nhan Dung ngồi ở trên khung cửa sổ, dập tắt cây nến nhìn chằm chằm hắn không tha.
Vân Diễm dán tại mái hiên lạnh như băng thật không dễ chịu, Nhan Dung gàquay rượu trắng trên bàn lại rất thư thái, rốt cục đợi đến đêm khuyangười yên lặng nhìn thấy đối phương quyết định hành động, mới tùy ý chùi chùi tay theo sau.
Muốn lấy rượu của Vân Diễm hắn đã sớm có dự mưu.
Nhưng là, hắn cũng không có nghĩ muốn nhiều hơn.
Trở lại bên trong phòng, Trúc Diệp Đồng còn chưa ngủ, dưới ánh nến là vìNhan Noãn Noãn may một chiếc áo bông nhỏ, hài tử mỗi ngày càng lớn,không bao lâu đồ đã không hợp thân .
Nhan Dung rầu rĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/3031667/chuong-766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.