Trong lúc cởi ngoạibào dính máu xuống đã đụng đến vết thương, đem nó mới vừa kết vảy lầnnữa rách ra, máu liền chảy xuống, rơi trên áo bào rách bươm bị ném trênmặt đất.
Lưu Vĩnh cho người đem nước nóng bưng lên phòng của VânDiễm, chuẩn bị thuốc chữa thương đặt ở trên bàn, hắn không nói một lờicũng lui ra ngoài.
Vân Diễm rất mạnh mẽ, hắn không cần bất kỳngôn ngữ nào an ủi, nếu như vào lúc này mở miệng hỏi thăm, lấy đượctuyệt không phải cảm động của hắn, mà khả năng bị ném ra ngoài vô cùnglớn.
Dã thú bị thương chỉ cần núp trong bóng tối liếm láp vếtthương, đợi cho nó hoàn toàn khép miệng sẽ lần nữa dấy lên ngọn lửa cừuhận, tuyệt không cần bất cứ ai đồng tình, hắn chi hiểu đó là giễu cợtnên cũng toàn lực đánh trả.
Bên trong phòng một mảnh an tĩnh, Vân Diễm thân trần từ trong phòng ngủ đi ra, trên thân thể hoàn mỹ rắn chắc hiện đầy vết thương, không cần phải đi đếm, hắn rõ ràng biết, mười bảychiêu này toàn bộ cũng là " vật kỷ niệm " Nhan Hi lưu lại.
Toànthân đều đau đớn, nhưng trong lòng thì cực độ sảng khoái, hắn đã tịchmịch quá lâu, tìm không được đối thủ, hôm nay cuối cùng đụng phải ngườicường giả chân chính, hắn đánh mà cả người thống khoái, thậm chí còn cómột chút không nỡ kết thúc.
Để cho nước nóng lau đi những vết máu màu đỏ sậm đáng sợ, Vân Diễm không thèm để ý đem áo khoát vào bao lạithân thể, đây là lần bị thương nghiêm trọng nhất trong những năm gầnđây, bất quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/3031643/chuong-753.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.