Nhã Nhu ngẩn người,nhưng ngay sau đó chợt hiểu ra, Hòa Thạc vương gia thật lâu trước kia đã có thói quen như vậy, mỗi khi trong lòng áp lực quá nặng, không cáchnào giải được, liền thích tìm nơi nào không phải là giường làm chuyệnnày. Chỉ bất quá Nhã Nhu bên trong phủ là chánh phi, địa vị tôn quý, xưa nay vốn xa cách cao ngạo, cho dù thân là trượng phu hắn cũng không dámkhinh mạn nàng.
Ngại thể diện, Nhã Nhu chỉ có thể ở chỗ tối lặnglẽ nhìn hắn trên người thiếp thất dong ruỗi, nghe những tiếng thở dốc đè nén vui thích liên tiếp, hận đến nghiến răng nhưng cũng chỉ có thể nắmtay đứngg ở ngoài cửa, không dám quấy rầy.
Nàng cũng từng có một ý nghĩ trong chớp mắt, nếu đem nữ nhân áp dưới thân thể phu quân đổi lại là nàng thì tốt biết mấy.
Mặt xấu hổ hồng hồng, Nhã Nhu không dám nhìn xuống, cúi đầu, một luồng tóctừ đỉnh đầu rơi xuống, khoác lên trên vai thơm để trần, cảnh tượng nàykiều diễm lại thêm hấp dẫn mười phần.
Hòa Thạc vương gia thếnhưng thừa dịp nàng thất thần một lúc đã cởi ra y phục, đang đem cảkhuôn mặt cũng chôn ở trước ngực nàng, giữa hai luồng cao vút, hoặcliếm, hoặc gặm, hoặc mút, nhẹ nhàng nặng nề lưu lại trên làn da trắngtuyết những chuỗi xanh tím dấu vết.
“Ngồi lên, Nhu nhi.” Cởi ra quần dài, Hòa Thạc vương gia vén lên áo choàng, ôn nhu ở bên tai nàng thỉnh cầu.
Nhã Nhu bối rối lắc đầu, như vậy tư thế quá càn rỡ, nàng không dám, cũng không biết làm sao làm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/3031560/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.