Chương trước
Chương sau
Nhan Dung mấy lần nóilên muốn rời kinh, cũng bị Nhan Hi cản lại, hai huynh đệ đóng cửa khôngbiết nói thầm những gì, cuối cùng cho ra quyết định, Nhan Dung cùng Trúc Diệp Đồng lại vô hạn trong Duệ vương phủ, ít nhất trước khi hài tử xuất thế đừng nghĩ chuyển chỗ.

Người cao hứng nhất tự nhiên là Đào Tiểu Vi, nàng vô cùng muốn tận mắt nhìn hài tử của Trúc Diệp Đồng ra đời.

Bắt đầu mùa đông, đã có một trận tuyết rơi, lưu loát nhẹ nhàng bay ba ngày hai đêm, trắng xóa cả một vùng.

Sauk hi tuyết ngừng rơi, Trúc Diệp Đồng bắt đầu đau bụng sinh, mới đầu tùythật lâu đâu một lần, từ từ tăng lên liên tục đau nhức, còn thấy nhànnhạt máu hồng.

Các bà mụ đã sớm hầu ở trong vương phủ cũng tụ tập đến trong sân nhỏ nhà nàng, người có kinh nghiệm nhất ở trong nhà, còndư lại thì an vị bên phòng ngoài.

Nhan Dung thoạt nhìn còn khẩntrương hơn Trúc Diệp Đồng, nhìn nàng đau đến cau mày, lập tức muốn ômnàng trở về trên giường đi nằm.

Lại bị bà mụ ngăn cản, bất đắc dĩ đối với người sắp làm phụ thân bốc đồng này nói, “Nhị điện hạ, Vươngphi bây giờ cách sinh còn sớm, nhiều hoạt động một chút sẽ sinh mau.”

Nhan Dung không tin, nhưng là trong nhà tất cả các bà đã từng sinh hài tửđều nói vậy, hắn không thể làm gì khác hơn là đỡ Trúc Diệp Đồng đi lạitrong nhà.

“Tiểu Đồng ngoan, nàng nếu đau quá cứ nhéo tay của ta, phu quân không có chuyện gì.”

Trúc Diệp Đồng khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch cảm động lắc đầu, lau đi trênthái dương Nhan Dung giọt mồ hôi, an ủi, “Không có chuyện gì, không phải là rất đau, có thể nhẫn nại.”

Đào Tiểu Vi bụng lúc này cũng đã rất to, cao cao vươn thẳng, dường như còn lớn hơn cả bụng Trúc Diệp Đồng.

Nghe được tin tức, chết sống gì cũng phải đi theo tới đây, Nhan Hi không lay chuyển được nàng, không thể làm gì khác hơn là thả tay đang bận rộngcông vụ xuống, chờ các nô tài đem tuyết ở giữa hai sân quét sạch sẻ, hắn mới cẩn thận dìu lấy thê tử tới xem “cuộc chiến” .

Thật xa, chỉ nghe thấy tiếng Trúc Diệp Đồng cùng Nhan Dung lẫn nhau đối đáp một vấn đề ngốc ngếch.

“Tiểu Đồng con, khổ cho nàng, yên tâm đi, lần này sinh xong, vô luận là nam hay nữ, chúng ta cũng không sinh nữa.”

“Như vậy sao được? Hài tử là bảo bối lão thiên gia đưa tới, chúng ta chỉ cóthể vui vẻ nhận, nào có đạo lý cự tuyệt? Còn chưa nói đến, ta thíchtrong nhà náo nhiệt nháo nháo, một đứa bé sẽ rất cô đơn.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.