Chương trước
Chương sau
“Đừng khóc, để cho tỷtỷ nhìn một chút.” Cùng Đào Tiểu Vi tách ra một chút, Ngọc Thái phi từtrong lòng ngực móc ra khăn tay nhẹ nhàng giúp Đào Tiểu Vi lau hai mắtsưng đỏ, “Tiểu Đào Nhi cũng lớn như vậy rồi, nghiêng nước nghiêng thành, tuyệt đại phương hoa, tỷ muội chúng ta ba người có muội là đẹp nhất.Ai, Nhị tỷ cũng già rồi, nếu Tuyết tỷ tỷ gặp lại muội, không biết sẽ cao hứng như thế nào đâu.”

Nhắc tới Tuyết công chúa mất sớm, Đào Tiểu Vi khó nén áy náy, “Thật xin lỗi tỷ tỷ, muội biết đến quá muộn,nếu như sớm một chút, có lẽ… Có lẽ…” Có lẽ nàng còn có biện pháp thuyếtphục Nhan Hi nghĩ cách, nhưng bây giờ người đã không còn, nói những thứnày có ích lợi gì.

“Muội muội ngốc, di chiếu tiên hoàng lập Tuyết tỷ tỷ là hoàng hậu, cũng muốn tỷ theo hầu hạ. Cho dù muội sớm biết cũng không cải biến được bất cứ chuyện gì.” Nhìn hoàng đế bệ hạ giống nhưkhông có can thiệp tỷ muội các nàng ôn chuyện, Ngọc Thái phi to gan lôikéo tay Đào Tiểu Vi qua một bên ngồi xuống, “Lúc này có thể gặp lại được muội, Nhị tỷ trong lòng nói không ra lời vui mừng, tất cả tâm nguyệncũng thỏa mãn, coi như là ngày mai có đi theo Tuyết tỷ tỷ, đời này cũngkhông còn tiếc nuối.”

“Ngọc tỷ tỷ, không cho phép tỷ nói như vậy.”

Ngọc Thái phi sủng nịch gật đầu, “Không nói, không nói . Từ trước tỷ tỷ đãquen sống một mình, sinh tử tự nhiên là không để ở trong lòng, bây giờTiểu Đào Nhi trở lại tìm tỷ tỷ, phần này thân tình cũng đủ chống đỡ tỷtỷ sống sót.”

Trong cung đình cô độc, huống chi tiên đế đã quađời, cũng không biết Ngọc Thái phi trong cung đến tột cùng gặp bao nhiêu tội khổ, những khổ sở kia căn bản là nói không ra, chỉ có ở ban đêm mới từ trong trí nhớ lao ra, một thân một mình thưởng thức.

Nhan sắc vẫn như cũ, duy chỉ có đôi mắt tinh khiết bị lây sương gió gian truân,Đào Tiểu Vi chỉ cảm thấy vị tỷ tỷ này có tâm tư mà căn bản là đoán không ra, ánh mắt mông lung tránh né, cất giấu những gì trãi qua mà nàng đọckhông hiểu.

Vừa kể nói truyện một hồi, Đào Tiểu Vi chỉ cảm thấythắt lưng ê ẩm đau, theo bản năng đem tay đặt ở sau lưng nhẹ nhàng vuốt, Nhan Hi ngẩng đầu, “Vi Vi, không thoải mái sao?”

“Có chút nhứcmỏi, đại khái là ngồi đã lâu.” Trong ngày thường nàng sẽ chỉ đứng mộthồi rồi lại nằm, sẽ không duy trì một tư thế quá lâu, hôm nay thấy NgọcThái phi trong lòng thật cao hứng, trong lúc vô tình hai canh giờ đãtrôi qua rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.