Sáng sớm, NhanDung cũng vội vàng lấy xe ngựa đi ra, muốn đem theo vương phi Trúc DiệpĐồng đi ngoài thành mười dặm, đến một gian miếu nhỏ cúng bái.
Quản gia muốn phái người đi theo lại bị Nhị hoàng tử không chút do dự cựtuyệt, hắn nói là một nhà ba người ra cửa bồi dưỡng tình cảm, mang theomấy người hầu sẽ mất vui. Ra vẻ muốn được thoải mái chỉ có thể lừa gạtđược người khác, nhưng không thể gạt được thê tử sớm chiều gần nhau,Nhan Dung nam nhân này thần quỷ bất xâm, không gì kiêng kỵ, hắn tìnhnguyện tin tưởng mình hơn là đem mơ ước đi cầu Bồ Tát, hơn nữa, hắnchính là lấy Trúc Diệp Đồng làm cớ mà thôi.
Vì muốn cho hắn lưuđủ thể diện, chờ khi ra cửa, Trúc Diệp Đồng tiến lên ép hỏi Nhan Dung,đến tột cùng là đang tính toán cái gì trong đầu.
Dường như làphát hiện ánh mắt Trúc Diệp Đồng bất thiện, sau khi rời đi phạm vi thếlực của Duệ vương phủ, Nhan Dung đẩy ra màn cửa xe ngựa chui vào, để cho ngữa tự do đi lại theo linh tính, tùy tiện đem hai vị chủ nhân mang điđến đâu cũng được.
“Tiểu Đồng, chúng ta một hồi sẽ đi bắc thành tìm một khách điếm nghỉ ngơi, sáng mai mới trở về vương phủ.”
“Chàng không phải muốn đi bái thần sao?” Trúc Diệp Đồng mắt chứa ý cười, dễ dàngdùng móng tay đâm phá cái cớ lúc trước Nhan Dung dùng để qua mặt quảngia.
“Cầu thần? Hừ, không bằng cầu mình, Tiểu Đồng ngoan, mấyngày qua trong vương phủ thật là quỷ dị, lão Thất lại đang làm chuyệnxấu, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/3031245/chuong-553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.