“Vương phi nương nương! ?”
Nhan Hi cũng không có tức giận, bốn chữ “Hoàng tước tại hậu” dường như bị hắn xem như một trò chơi không nỡ để xuống.
“Bệ hạ, bọn họ mấy lần do thám nhìn rất lộn xộn, trên thực tế cũng là đangdò đường, phạm vi hoạt động của nương nương phạm luôn luôn ở trong nộiviện, mà các tiểu viện chung quanh đã bị chút dò xét qua, duy chỉ có nội viện là không có xâm phạm, cho nên, bọn thuộc hạ to gan đoán, mấy lầntrước bất quá là ý đồ dò đường mà thôi, mục tiêu chân chính của bọn họchính là nội viện, bệ hạ cư ngụ ở trong phủ được mấy tầng nhân mã bảovệ, bọn họ căn bản không thể nào có cơ hội xuất thủ, cho nên, thuộc hạchờ đoán, mục tiêu của bọn họ là nương nương, về phần là muốn bắt nươngnương tới uy hiếp bệ hạ, hay là còn nguyên nhân gì khác, vì đầu mối quáít nên còn chưa kết luận.” Trưởng lão cặn kẽ bổ sung giải thích, hy vọng vì điểm này lấy lại chút danh dự của ảnh vệ trước mặt tân hoàng.
“Các ngươi lui xuống đi.” Nhan Hi phất tay một cái.
“Bệ hạ, bọn thần sẽ tận tâm bảo vệ tốt nương nương…”
“Không cần.”
Cái gì? Ngũ đại ảnh vệ bây giờ tâm hoảng ý loạn, Hoàng thượng đây là ý gì,bọn họ không nên bảo vệ, không tín nhiệm bọn họ sao? Không được, ảnh vệtừ trước chính là lực lượng bảo hộ trung thành và tận lực nhất của hoàng thượng, tuyệt đối không thể mất đi tín nhiệm, nếu không, sự tồn tại của họ sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/3031223/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.