Chương trước
Chương sau
“Quý phi nương nương,uống ít thì vui vẻ uống nhiều rất hại thân, người dung mạo như vậy, địavị như vậy, thậm chí võ công cũng cao cường, nên chắc chắn đã xác lậpđược địa vị đặc biệt bên trong hậu cung này, vì thế mọi việc không cầngấp gáp, phải nhẫn, phải đợi cơ hội thích hợp tới mới có thể bắt được,người cảm thấy ta nói có đúng không?” Ngọc Thái phi cười châm biếm, rồicầm lấy cây lược dáng đi ưu nhã trở về vị trí của mình, một lần nữa ngồi xuống bưng lên ly trà nhợt nhạt thưởng thức.

Tô Bối Nhi không tự chủ được gật đầu.

“Đêm đã khuya, ta nghĩ người nên hồi cung nghỉ ngơi đi, sáng sớm ngày maicòn sẽ có cung phi khác đi tham bái người, đến lúc đó gọi người phảitrang điểm thật xinh đẹp, không nên xem nhẹ phân cao thấp giữa các nữnhân, nếu người không làm cho họ nằm ở dưới chân ngẩng đầu nhìn người,sau này địa vị ở trong cung có thể bị lung lay.”

Ngọc Thái philời nói xuất phát từ nội tâm nghe vào tai Tô Bối Nhi rất đúng, trong lúc nhất thời, dường như nữ nhân trước mặt này mới là người hiểu rõ tâm tưnàng, dù chỉ biết nhau không tới nửa canh giờ, nàng hàng phục gật đầu,“Ta nghe lời ngươi, cám ơn ngươi, nhưng ngươi tại sao muốn giúp ta?”

Vẫn là cười thản nhiên, “Ta không có giúp người nha, Chiêu Dương quý phi,ta chỉ là ở trong thâm cung ngồi chờ chết, đi qua những ngày tranh đấuvới các nữ nhân của tiên đế, từng tranh thủ đoạt lấy tình cảm. Nay gặpngười, dường như ta thấy được hình ảnh của ta trước đây, khi đó, ta cùng tỷ tỷ cái gì cũng đều không hiểu, không có ai nói cho chúng ta biếtnhững thứ này, cho nên chúng ta cũng chỉ có thể mỗi lần vấp ngã mới rútđược bài học, lĩnh ngộ, tổng kết ra, hôm nay ta không dùng được cònkhông bằng nói ra giúp người, có lẽ có thể làm cho cuộc sống của ngườikhá hơn một chút.”

“Cám ơn ngươi.” Lại một lần nữa nói cám ơn, Tô Bối Nhi không biết còn có thể nói cái gì.

“Người cũng tạ ơn rất nhiều lần, không cần cám ơn nữa, mau trở về đi thôi, bịngười khác phát hiện sẽ đưa tới phiền toái không cần thiết” Ngọc Tháiphi nhẹ nhàng nói, “Còn nhớ rõ đường trong cung không? Có cần ta pháingười đưa người trở về?”

“Không cần, ta tự có biện pháp đi.” TôBối Nhi võ công cao, ở nơi này trong cung tự do qua lại như giẫm trênđất bằng. Tân hoàng không ở tại cung, ảnh vệ của hắn tự nhiên cũng không ở, cơ hồ không có một người nào có thể phát hiện Tô Bối Nhi đi qua.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.