“Tốt, tốt, tốt! ! !”Nghiến răng nghiến lợi, nói liên tục ba chữ tốt, Hòa Thạc thân vương bộngực kịch liệt phập phồng, ngón tay chỉ vào Hòa Thạc Vương phi, ánh mắtoán độc bao phủ ở nàng.
“Điện hạ, ngài có phải hay không rấtmuốn nhào lên bóp chết Nhã Nhu? Hoặc là rút ra bảo kiếm của chàng, ở chỗ này xuyên qua?” Hòa Thạc Vương phi ngón tay ngọc chỉ lên bộ ngực caovút, nơi một trái tim trẻ tuổi đang đập mạnh, mím môi cười yếu ớt, không thể che hết sự khinh thường, “Nếu như ngài thật sự có dũng khí, Nhã Nhu chết cũng không oan uổng.”
Một hơi đem nửa ly trà nóng uốngsạch, Hòa Thạc Vương phi ưu nhã dùng khăn lau đi nước đọng trên mép,“Nhã Nhu cũng cùng ngài giống nhau nghĩ đến ngôi vị hoàng đế vốn nênchính là ngài, hai mươi mấy năm Thái tử, há có thể làm không? Triều đình từ trên xuống dưới, có hơn phân nửa cũng từng quỳ gối dưới chân ngàithề thần phục, đây hết thảy, chẳng lẽ bây giờ có thể dễ dàng mạt sát ?Còn nữa, di chiếu của tiên hoàng cùng mật chiếu cho một mình cho Nhan Hi vốn là kỳ hoặc, trước đó không có báo trước, tiên hoàng băng hà sau mới từ một thái giám lấy ra tuyên đọc, hời hợt đã đem địa vị của Thái tửngài tước đoạt, ngài chẳng lẽ không cảm thấy kỳ quái sao? Nói như thếnào, ngài cũng là thái tử tiên hoàng cực khổ nuôi dưỡng hơn hai mươinăm, từ lúc còn rất nhỏ tiên hoàng đã từng chút một kiên nhẫn dạy chàngxử lý triều chánh, là để chuẩn bị tiếp nhận ngôi vị hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/3031098/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.