Chương trước
Chương sau
Ngũ quốc liên minh đã rõ là do Lỗ quốc, Triệu quốc, miềnbắc Trung quốc, Chu quốc cùng liên hợp của bộ lạc Ngũ Đố tạo thành,cũng có vài người của Tề quốc và Ngụy quốc trà trộn vào đó, nỗ lực tìmkiếm cơ hội phục quốc.

Từ sau khi Nhan Hi mang binh tiếp viện, hầu như mỗi ngày trong doanh của ngũ quốc liên minh đều cãi nhau, chỉ vì lý do ai sẽmang quân ra trận trước. Trước đó, Tề Túc được ngũ quốc hợp lực đưa vào quân doanh của Yến quốc đã bị trói thành cái bánh chưng, bị trả về với toàn thân đều là thương tích, Nhan Hi đứng trên cửa thành, miệng nhếch thành đường cong tạo thành tia cười đắc ý, toàn thân hắn phát ra khíchất quý tộc, đứng ở đối diên giơ ngón giữa lên.

Đội quân của Yến quốc, mấy nghìn người đồng loạt họctheo động tác của Nhan Hi, tất cả liền giơ vô số ngón giữa lên tặng cho ngũ quốc liên minh.

Đây là loại vũ nhục cực kỳ hiếm thấy, bị địch nhân thẳng thừng khinh bỉ, không xem ra gì. Điều này ngay cả binh lính bìnhthường của liên minh ngũ quốc cũng phải xấu hổ đến mặt mày đều đỏ gay,tất cả họ đều là nam tử hán có tâm huyết, theo chủ tướng lặn lội đếnnơi xa xôi này, còn chưa có một hồi ra trận oanh oanh liệt liệt, đã bịkẻ địch chỉ vào mũi khinh thường, thực sự là so với cái chết trên chiến trường còn khó chịu hơn gấp nhiều lần.

Sau sự kiện “Chỉ thẳng ngón tay giữa”, khí thế Yến quântăng vọt, mỗi ngày đều khí phách hiên ngang hùng dũng oai vệ đi tuầnthành, trái với đám binh lính của liên minh ngũ quốc, tựa như sương mùphát ra, có khí mà không có lực, buồn bã ỉu xìu.

Vì vậy, liên minh ngũ quốc lần thứ hai triệu tập, thương lượng việc xuất binh, để phấn chấn quân tâm việc cần làm cấp bách củabọn họ là đem về thắng lợi, bằng không nhìn vào tình hình hiện tại,không cần chờ Nhan Hi đến giết, bọn họ bên này sẽ tự mình đã tan bốn xẻ năm.

Nghe xong một tràn từ phẩn nộ của Tướng miền bắc TrungQuốc Hách Bạt, các quan văn của Triệu quốc không chút hoang mang cầmquạt lông phe phẩy, ôn hòa nói: “Nếu Tướng của miền bắc Trung Quốc Hách Bạt có huyết khí như vậy, không bằng ngài đem binh cường tướng mạnhcủa miền Bắc Trung Quốc ra trận đánh đi, nếu thắng, công lớn sẽ thuộcvề các ngài.”

“Nói vậy là ý gì, ngũ quốc liên minh đâu chỉ có một, dựa vào cái gì các ngươi dám sai bảo các huynh đệ miền Bắc trung Quốc ta,các ngươi là cái loại sợ chết, là cái dạng nhu nhược sợ uy danh của sát thần đến tiểu ra quần còn dám bảo chúng ta đi tiên phong?” quan văncủa miền bắc Trung Quốc bên này cũng không phải ngồi không, mỗi ngàytrên triều đình các nước đều cãi nhau, công phu mồm mép được tôi luyện, thanh âm nhuần nhuyễn như gió lửa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.