Cảm tạ trời đất, Nhan Hi cuối cùng cũng có phản ứng, hắn đầu tiên là chậm rãi quỳ gối, ngông nghênh thựchiện đại lễ cùng hoàng đế, trong miệng mạnh mẽ tuyên, "Nhi thần Nhan Hitham kiến phụ hoàng, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế."
Lễ này làm hoàng đế cùng thái tửsửng sốt, đây là có chuyện gì, từ nãy tới giờ mới chú ý hoàng đế đếnsao? Nước trà cũng uống sắp hết rồi mới nhớ chào hỏi, phản xạ như vậy có quá chậm không a.
Bất quá, hoàng đế cũng không cótâm tình tính toán chi li những việc này, Nhan Hi chịu quỳ xuống tiếpgiá, vậy có thể biểu thị rằng, lão vừa đưa ra kiến nghị đã có hiệu quả,quả nhiên thất nhi tử vạn năng của lão có điều yêu cầu.
Có nguyện vọng muốn hoàng đế giúpđỡ thực hiện không phải là chuyện xấu, làm trao đổi như thế này, hoàngđế tự nhiên cũng có thể công khai ra lệnh Nhan Hi ra trận giết địch, hai bên không thiếu nợ nhau.
"Thất nhi, đứng dậy nói." Hoàng đế cười ha hả vuốt chòm râu thưa thớt, lão khôi phục bình tĩnh như lúc ban đầu."Phụ hoàng nói đương nhiên là miệng vàng lời ngọc, tuyệt đối chắcchắn, vô luận ngươi yêu cầu cái gì, chỉ cần phụ hoàng làm được, nhấtđịnh lập tức làm, để cho con ta an tâm trên chiến trường giết địch, bảovệ quốc gia."
Nếu đổi lại là hoàng tử khác, lúcnày chắc chắn sẽ kinh sợ quỳ xuống dập đầu, cũng không dám nói liền yêucầu, mà sẽ chờ hoàng đế đắn đo xong hỏi lại lần nữa, lúc đó mới dám vàcố gắng nói năng cẩn thận tỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/3030786/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.