Chương trước
Chương sau
Đào Tiểu Vi đã lên tiếng, vốntưởng làm khó dễ Nhan Dung thêm một hồi, đáng tiếc lại bị hắn giảo hoạtchạy thoát, Nhan Hi xoay người đem mồi câu cá trở lại hồ nước lầm bầmnói, "Ta còn có lựa chọn sao?"

Giải quyết !

Đào Tiểu Vi dường như không có gìlùi về sau, tiếp tục cùng Thiên Đồng và Thiên Sương nói chuyện phiếm,nguyên bản muốn Trúc Diệp Đồng cùng nhau tới nói chuyện, đáng tiếc NhanDung như con sam dán ở trên người của người ta, thế nào cũng không chịubuông tay.

Bầu không khí trong nội viện rấtan tĩnh, Nhan Hi ngồi cả buổi trưa, cũng chưa từng câu được con cá nào,cuối cùng đơn giản để cần câu ở lại đó, đi tới mái đình, thảng nhiên nằm lên đùi Đào Tiểu Vi, chỉ chốc lát liền đã ngủ.

... . . . . .

Người gác cổng có thể ngăn lạihoàng tử cùng công chúa, vương công đại thần quyền cao hiển quý, nhưngcó một người hắn thật là ngăn không được, cũng không dám cản.

Cho nên người đó không cho hắn vào thông báo, quản gia cũng chỉ hảo hảo ứng phó, theo ở một bên, tưởngtượng một hồi sau, khi chủ tử nhà mình gặp được vị này, có thể hay không lại thưởng hắn mấy trăm đình trượng để "cảm tạ" hắn làm việc bất thành.

Nhan Dung lôi kéo Trúc Diệp Đồngđi tới dưới gốc đại thụ tâm tình, Nhan Hi ngủ rất thâm trầm, Đào Tiểu Vi thì cười mĩm, cầm trên tay quyển sách dạy thuật dịch dung lúc trước Cửu Đĩnh đưa cho nàng, chuyên tâm mà nghiên cứu, đoạn thời gian trước đó vừa chạy trốn vừa mang thai, nàng thủy chung không có cơ hội lấy ra xem,hiện tại dường như đã khôi phục lại khoảng thời gian nhàn nhã trước khirời kinh, ham mê đặc biệt này của nàng tự nhiên lại trỗi dậy, miễn chothời gian dài không động đến sẽ quên.

Một đội người từ cửa nhỏ nội viện đi vào, dẫn đầu là lão nhân đầu bạc râu bạc, trên người mặc trường bào hoàng sắc, phía sau bước theo chính làthái tử điện hạ, Đào Tiểu Vi trong khoảng thời gian ngắn không có phảnứng được, thế nào không ai thông báo thái tử đã dẫn người xông vào?

Nhan Hi mở mắt, ánh mắt tương tiếp cùng lão nhân đi phía trước, sắc mặt hắn khó coi trước nay chưa từngcó, liền đối với Đào Tiểu Vi nói, "Vi Vi, quay về trong phòng, không cóta cho phép, không cho nàng đi ra."

Thái tử nghe vậy, đầy mặt tươicười liên tục xua tay, "Đệ không nên khẩn trương như vậy, ngày hôm nayphụ hoàng đến là muốn nhìn thất đệ, thân đang nhiễm trọng bệnh, còn cóđệ muội mới nhập gia, không hề có ý gì khác, cho nên đệ muội không cầnphải lảng tránh." Đầu chuyển hướng sang bên cạnh, nhìn thấy hoàng đế vừa gặp Đào Tiểu Vi lập tức đờ ra, hắn bất đắc dĩ nhắc nhở nói, "Phụ hoàng, người nói có đúng không?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.