Nhưng mà sang ngày thứ hai, NhanHi còn không có dự định tiến cung, sai người đóng chặt của phủ, miễntiếp khách, tiếp thu đặc thù sứ mệnh của hoàng đế, để tránh chúng hoàngtử công chúa lôi kéo đến Duệ vương phủ hỏi han làm quen, người gác cổngnói là phụng mệnh lệnh Duệ Vương gia, ngay cả cửa không thể vào được,cách một bức cửa dày, vô luận là ai cũng không phá lệ.
Thái tử học khôn ngoan hơn, lầnnày không xuất đầu, với lại hắn biết, cho dù là tới cửa cũng sẽ khôngđược Duệ vương phủ kính trọng. Không bằng là không nên tìm sự mất mặt,trốn ở bên trong phủ thái tử cáo bệnh không ra.
Đào Tiểu Vi tinh thần từ từchuyển biến tốt đẹp, tuy rằng vừa nghĩ đến hài nhi vô duyên chưa sinh ra đã rơi nước mắt, nhưng cũng không giống như lúc ban đầu, không ăn không uống, không nói một lời. Có một đêm, Nhan Hi không cho nàng như thóiquen chỉ ăn xong rồi ngủ, lôi kéo nàng tản bộ dưới ánh trăng.
Ánh trăng cũng hợp với tìnhhình, chưa đến mười lăm, nhưng rất tròn và sáng, ánh sáng dường như đọng ở giữa không trung, đem mọi vật chiếu lung linh sáng loáng.
"Ta muốn ngủ, ta mệt chết đi, ta không muốn tản bộ." Chu môi, Đào Tiểu Vi không tình nguyện, chỉ cảmthấy sau khi đẻ non, cả người đặc biệt uể oải, lười biếng, hận khôngthể cả ngày đều ở trên giường.
"Ta muốn tản bộ, càng muốn Vi Vi đi cùng." Nhan Hi cẩn thận nắm cả lưng của nàng, có chủ ý không chonàng có thể lùi về phía trong giường.
Vô pháp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/3030764/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.