Chương trước
Chương sau
"Lão Thất tính tình rất dũng mãnh, hắn trong quân đội cũng lâu năm rồi, tổng quản đại nhân ngươi khôngbiết đâu, trong quân đội, chủ tướng đối với thuộc hạ xuống tay khôngphải nhẹ thì nặng, ngươi ở trong cung lại thụ giáo huấn như vậy, thực sự là ủy khuất ngươi." Tổng quản thái giám là tâm phúc kề bên hoàng đế,thái tử cũng không nghĩ đắc tội hắn, biết Nhan Hi làm hắn bị thương, nên cũng không dám để hắn đi gặp hoàng đế, truyền đạt lại chuyện Nhan Hi ra kinh, sợ rằng hắn có tâm muốn báo oán mà làm lỡ việc, nên thái tử chỉnói, "Bản thái tử đêm khuya tiến cung, là có chuyện quan trọng bẩm báocùng hoàng thượng, thế nhưng lại không thấy ai, ngươi có biết, tối nayphụ hoàng ở chỗ vị nương nương nào?"

Thái tử một phen trấn an làmtổng quản thái giám nét mặt sáng sủa hơn, đây chính là hoàng đế tươnglai, lại cùng một nô tài như hắn nhẹ giọng, nhỏ nhẹ trấn an, hắn cảmkích nói, "Điện hạ, nô tài nghe nói hoàng thượng ngày hôm nay đi, chínhlà chỗ Ngọc Quý Nhân cùng Tuyết Quý Nhân, thế nhưng hai vị quý nhân phẩm cấp tương đối thấp, chỉ ở một tiểu viện, không thích hợp tiếp giá, chắc chắn tám phần mười là ở cam lộ điện phụng dưỡng hoàng thượng đi."

Cam lộ điện là nơi các nươngnương thị tẩm, những nữ nhân được thánh thượng chọn, nhưng không có tẩmcung sẽ được truyền đến Cam lộ điện nhận mưa móc, kỳ thực, nơi này coinhư là tẩm cung của hoàng đế, chỉ bất quá, một năm ba trăm sáu mươi lămngày, hoàng đế khó được ở đó trụ qua mười ngày.

"Nga, làm phiền ngươi đi một chuyến đến Cam lộ điện, giúp ta nói, thái tử cầu kiến có chuyện quan trọng cần bẩm báo."

Tổng quản thái giám vẻ mặtngượng nghịu, "Điện hạ, không phải lão nô không muốn giúp ngài chuyệnnày, đây là một chút ít thời gian bệ hạ được vui vẻ, ngày hôm nay liềntiếp hai vị nương nương vào hầu hạ, nếu như nô tài phá hủy chuyện tốtcủa hoàng thượng, sợ là sẽ bị đánh gãy hai chân, ném ra hoàng cung, đâylà chưa nói, nếu như liên lụy thái tử điện hạ cũng bị trách cứ, lão nôsẽ càng ân hận."

Trong cung người nào không biết, hoàng đế bệ hạ khi nổi giận sẽ ra sao, cũng không phải không có thấyqua, quấy rối nhã hứng của bệ hạ sẽ không có gì hay. Tổng quản thái giám một đường đến được vị trí như bây giờ, cũng đã kinh qua nhiều chuyệnnhư thế, cho nên mắt cũng tinh tường hơn người, hắn là đánh chết cũngkhông dám đùa với dao.

"Thế nhưng ta thực sự có chuyện rất quan trọng."

"Điện hạ, vẫn là chờ ngày mai a, bệ hạ tính tình thế nào, ngài cũng không phải không biết, nô tài thựcsự là không có gan lớn, hơn nữa, còn muốn cả gan khuyên điện hạ một câu, đêm nay không giống với ngày xưa, bệ hạ triệu kiến, chính là hai vịvong quốc công chúa của tề quốc đã thất sủng nhiều năm qua, ở đây khẳngđịnh có điểm gì đó bất thường, nô tài không phỏng đoán được ý thánhthượng." Tổng quản thái giám cung kính cúi người cùng thái tử thi lễ,"Ngài xin mời trở về đi, sáng sớm ngày mai, nô tài sẽ canh giữ ở cửa Cam lộ điện, vừa nhìn thấy hoàng thượng sẽ lập tức giúp điện hạ chuyển đạt ý cầu kiến, được không?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.