"Trà là ngươi phao sao, bệ hạ ngày hôm nay không vui." Thái giám tổng quản bưng thắt lưng bị thất hoàng tử đá thương, ngăn cản lối đi của Quý Hỉ.
"Tổng quản đại nhân, cầu xinngài cứu nô tài, hôm nay sau khi dùng ngọ thiện, bệ hạ nói hoa quả dơbẩn, điểm tâm thối, liền quả mơ được tiến cống tới cũng bị chê thậm tệ,lúc này còn nói trà phao không ngon, làm sao bây giờ?" Quý Hỉ hé ra mặtkhổ sở, hắn đều bị lăn qua lăn lại suốt cả ngày nay, cũng không làm hàilòng hoàng thượng, nếu cứ tiếp tục như thế, ngày hôm nay vô duyên vô cớbị cho ăn đánh, hắn cũng không ngạc nhiên.
"Ngu xuẩn, tâm tư bệ hạ tự nhiên không ở đây, chê này nói nọ cũng chỉ là mượn việc để nóichuyện của mình, ngươi cũng đi theo bên cạnh lão nhân lâu như thế, thếnào chuyện đơn giản như vậy cũng không nhìn ra được?" Thái giám tổngquản chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói trách. Quý Hỉ bị mắng khôngdám đáp lời, chỉ cúi đầu hết đường xoay xở.
"Tiểu tử, ngày hôm nay cứu ngươi một lần, sau đó nên nhớ kỹ ân đức của bản tổng quản ta." Từ một bên lấy ra bài tử đã sớm chuẩn bị, để lên khay trà trên tay Quý Hỉ, "Trà nàykhông có vấn đề gì, cứ đem trở lại cho bệ hạ, sau đó đem hai bài tử này, đặt trong các bài tử đêm nay sẽ thị tẩm, nhớ để ở vị trí bệ hạ dễ nhìnthấy nhất."
Đây rõ ràng là bài tử đã cũ kỹ,của một người tên Ngọc Quý Nhân, người kia là Tuyết Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/3030681/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.