Chương trước
Chương sau
Đào Tiểu Vi thấy lạnh cả người, quay sang cầm lấy chiếc hộp hồng, Nhan Hivừa để qua một bên, nàng lấy ra mật tín, mới đọc đến phân nửa, nữa người đều đã toát ra mồ hôi lạnh.

Cúi người hôn lên đôi môi mềmmại của nàng một cái, Nhan Hi đem một bức thư khác từ trong hộp đen đưacho nàng, "Thư trong hộp hồng là do người của phụ hoàng đưa tới, còntrong hộp đen là ám vệ của ta trong hoàng cung, cũng vừa đưa đến."

Chờ toàn bộ đều xem xong, ĐàoTiểu Vi suy nghĩ một lúc mới quay lại hỏi Nhan Hi, "Tuyệt nhiên bấtđồng, rốt cuộc phải tin tưởng người nào?"

Nhan Hi mày kiếm khẽ nâng, "Nàng nói xem?"

"Đương nhiên là người của tướngcông xếp vào hoàng cung, hắn nói tuyệt đối là sự thật, Vi Vi chỉ làkhông rõ, tướng công là nhi tử mà hoàng đế yêu quý nhất, loại cảm tìnhnày không chỉ là phụ tử thân tình, càng nhiều hơn nữa là đối với tướngcông nể trọng, hoàng đế thế nào, có thể lừa dối tướng công như vậy?" Đào Tiểu Vi lòng đầy căm phẫn, Nhan Hi là vì quốc gia này, vì toàn bộ hoàng thất mà nỗ lực rất nhiều, nàng nhìn thấy trong mắt, thế nhưng, hoàng đế lại có thể giở thủ đoạn, lên cả nhi tử trung thành như thế, nàng thậtkhông thể tiếp thu.

Nếu như Nhan Hi có chuyện, đối với toàn bộ Yến quốc sẽ có điều gì tốt?

Nàng nghĩ nát óc cũng tìm không ra, hoàng đế yến quốc đến tột cùng là anh minh chỗ nào.

Đang nói, giọng nói hùng hỗ củaNhan Dung từ ngoài cửa truyền vào, "Thất đệ, ngươi không thể phóng tamột con đường sao? Biết rõ phụ hoàng không muốn gặp ta, cũng đừng đem ta tiến vào vòng xoáy, tranh đoạt ngôi vị hoàng đế cùng thái tử chứ."

"Nhị ca, ngươi nhìn xem cáinày." Đưa qua hai bức thư, Nhan Hi lẳng lặng đứng dậy đi tới bên cạnhbàn, rót hai chén trà, một chén đem trở lại, đưa tới trên tay Đào TiểuVi, một chén khác nắm trong lòng bàn tay thưởng thức, cũng không nónglòng muốn nói.

Nhan Dung đọc nhanh như gió, hắn trở trang, tốc độ càng lúc càng nhanh, chỉ chốc lát đã toàn bộ xemxong, "Toàn bộ điên rồi, phụ hoàng cũng điên rồi, thái bình còn khôngđược bao lâu, ở phía trong lại khởi nội chiến."

Nhan Hi nguy hiểm nheo lại hai mắt, "Nhị ca, ngươi còn muốn không đếm xỉa đến sao?"

Nhan Hi xoa gáy, thật là phiềnphức, "Ta còn có khả năng rời khỏi sao?" Đảo cặp mắt trắng dã, Nhan Dung nhãn thần ai oán, có chút ôn nhu nói, "Ai kêu nương ngươi cũng là nương của ta? Trước giường nương, ta đã đáp ứng, sẽ chiếu cố ngươi cả đời,tuyên thệ này vô luận là ai cũng không phá được." Hắn nhếch môi nở nụcười, chỉ là lãnh liệt trong ánh mắt cùng Nhan Hi không khác nhau lắm,xơ xác tiêu điều, làm cho người không dám nhìn thẳng.

Phía sau bọn họ cũng rất nhiều hoàng tử cùng cha khác mẹ, nhưng cũng chỉ có hai người bọn họ là giống thân huynh đệ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.