Chương trước
Chương sau
Nhan Hi chẳng biết lúc nào đã mởmắt, đem biểu cảm tức giận cùng ngượng ngùng của Đào Tiểu Vi đều thu vào mắt, sờ sờ tóc của nàng, đem nàng áp về trong ngực, "Đau không?"

Đáng ghét, hắn vì sao muốn hỏiloại vấn đề này, cho dù là đau đớn, chẳng lẽ nàng có thể nói ra sao? Đào Tiểu Vi như là bị rớt mất đầu lưỡi, khuôn mặt đỏ bừng áp trên ngườiNhan Hi, chặn nghi vấn của hắn, dùng sức gật đầu.

"Ta cũng đau." Thanh âm hắn như đang cáo trạng.

Đau nhức còn có thể vui vẻ nhưvậy sao, đêm qua cũng không nhìn ra Nhan Hi còn biết cái gì là đau nhức, Đào Tiểu Vi vươn tay, chỉ chỉ trạc trạc khuôn ngực xích lõa của hắn,muốn kháng nghị.

"Vi Vi, nàng so với quốc sư ngày hôm qua lợi hại hơn a, ả ta mất nửa ngày mới đụng được đến ta một chút, nàng xem,

nàng không cần tốn nhiều sức đãlàm thân thể Sát Thần đầy thương tích, nơi này là nàng cắn, nơi này làmóng tay của nàng cào, còn có ở đây, cư nhiên là dấu ngón tay đâm vàoa."

Ách, đang bị trêu chọc a.

Đào Tiểu Vi bất an càng làm thân thể rút xuống, đem chăn bông hoàn toàn vây trụ lại thân mình, từ góc độ của Nhan Hi nhìn lại, chỉ có thể nhìn thấy một dúm tóc đen.

Tiếng kêu la ồm ồm từ ngực hắntruyền đến, "Người xấu, ngươi cũng làm ta giống như một mấy người diễnkịch hài, chúng ta huề nhau."

Nàng nói chính là những vết xanh đỏ trên người do Nhan Hi lưu lại, từ cổ dài cho đến chân nhỏ, trên từng bộ phân của nàng đều có dấu ấn của Nhan Hi, đây là trịnh trọng tuyêncáo, từ nay về sau, vật nhỏ mỹ lệ này triệt để thuộc sở hữu của hắn, từsợi tóc cho đến gót chân, mỗi một chỗ đều là của hắn.

Người nào dám mơ ước, giết!

Nàng đầu nhỏ trên người hắn quấy nhiễu động liên tục, Nhan Hi nhẹ nhàng hút một ngụm khí, một đưa taybắt nàng đi ra, hắn hảo tâm khuyên nhủ, "Đừng ...động nữa."

Đào Tiểu Vi nhăn mũi, nâng lêncằm, mắt hung hăng chống lại Nhan Hi, "Ta muốn động, ta muốn động, người ta cả người đều đau nhức, động hay không động ngươi cũng muốn quản,ngươi thực sự là một…" Người xấu!

Thế nhưng Nhan Hi trừng mắt, Đào Tiểu Vi lại rất không cốt khí đem hai chữ Người xấu nuốt trở lại trongbụng, không tình nguyện đổi thành tiếng kêu mềm nhũn, "Tướng Công "

Nhan Hi thoả mãn gật đầu, không có hảo ý hỏi, "Vi Vi, nếu đau, ta trị liệu cho nàng một chút."

Trong lúc ngớ ngẩn, bị người ta « ăn« một lần lại một lần, hiện tại « tiểu cừu« cũng nhìn không ra âmmưu của đại hôi lang, nhớ đến lúc trước Nhan Hi có lần dùng nội cônggiúp nàng hóa giải vết tụ máu, nàng cao hứng bừng bừng đáp ứng, "Thậttốt quá, ta thật sự rất khó chịu trứ nga."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.