Đào Tiểu Vi đầu choáng váng mơ màng, toàn thân vô lực chuyển tỉnh.
Đây là đâu?
Xung quanh có cảm giác chấn động đã nói cho nàng biết, nàng đang ở trên một chiếc xe ngựa, thế nhưng, vì sao nàng lại ở chỗ này.
Thân thể nặng nề, động một chútcũng khó khăn, Đào Tiểu Vi chống đỡ thân mình cố sức đứng lên, đầu lạithấy một trận choáng váng, nàng lại ngã trên nhuyễn điệm tiếp tục hônmê.
Lần thứ hai tỉnh lại thì Nhan Hi đã an vị bên cạnh nàng, trong tay cầm một quyển sách, nhìn chăm chú.
"Tỉnh rồi sao?" Tuy rằng chỉ là mới mở mắt nhưng đã bị hắn lập tức nhận thấy, thanh âm trầm thấp từ đỉnh đầu truyền đến.
"Người xấu, đầu ta đau quá." Nàng căn bản động cũng không dám động, toàn bộ đầu dường như bị bổ đôi.
Ngón tay lạnh lẽo trụ ở hai bênhuyệt thái dương của Đào Tiểu Vi, Nhan Hi dùng lực đạo không nhanh không chậm xoa bóp một hồi, giải trừ đau đớn cho nàng."Uống nước đi, ngươingủ lâu lắm rồi."
"Chúng ta đây là đi nơi nào?"
"Lỗ quốc."
"Không phải sau đại hôn mới xuất phát sao?"
"Tình huống ngoài dự kiến." Nhan Hi nâng nàng dậy, "Vi vi, ngươi không nhớ rõ chuyện gì xảy ra sao?"
Trong đầu trống rỗng, ký ức cuối cùng của nàng là hình như đang lúc mặc thử mũ phượng và khăn quàng, sau đó nàng thấy Thiên Đồng cùng Thiên Sương trước mắt nàng tê liệt ngãxuống, không đợi kịp kinh hô ra tiếng, ngực nàng như bị gì đánh trúng,trước mắt liền đen lại bất tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/3030406/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.