Đào Tiểu Vi cuống quít chạy trởvề, ngang qua nội viện của Nhan Hi cũng không dừng lại, men dọc theođường nhỏ đi qua cửa tú lâu, trở lại phòng ngủ.
Người như mất hồn cởi ra áo khoát, hai tay ôm ngực ngồi trước giường, tim như nổi trống vẫn chưa thể bình tỉnh được.
"Tiểu thư tiểu thư, người chạy nhanh như vậy làm gì? Làm sao vậy." Thiên Sương đuổi tới, tay chống thắt lưng mà thở hổn hển.
Mới vừa rồi không có gì khôngtốt, Đào Tiểu Vi bỗng nhiên không nói một lời chạy một mạch trở về, mềmmại thân thể nháy mắt liền biến mất ở trước mặt Thiên Sương.
"Không có việc gì, ta không sao." Khi Thiên Sương đưa qua chén trà, Đào Tiểu Vi vừa uống một ngụm liền nói.
Nàng chỉ là bị kinh sợ, gươngmặt người kia, thật sự quen thuộc, rõ ràng là nam nhân thần bí mà nànghàng đêm vẫn hay mơ tới, hiện đang xuất hiện tại trước mắt.
Hắn là ai vậy? Hắn đến tột cùng là ai?
Dựa theo phục sức và hoàng sắc, đó là màu sắc thuộc về hoàng gia, ngoại trừ hoàng thượng cùng thái tử, không ai dám mặc.
Thiên Sương nói hôm nay thái tửđi theo tuyên chỉ, như vậy người vừa nhìn thấy nàng, nhất định là tháitử điện hạ, đại ca của Người xấu.
Thế nào lại có thể là hắn? Bọnhọ rõ ràng chưa có gặp qua, vì sao nàng luôn luôn mơ tới hắn, ngày hômnay bất ngờ gặp được người trong mộng, làm nàng hiện tại sợ đến hồnphách cũng bay hết.
Thiên Sương lo lắng nhìn ĐàoTiểu Vi, hiếm thấy nàng lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/3030253/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.